Bài Thơ: ƠN MẸ (Tác giả: Bách Tùng Vũ)

Bài Thơ: ƠN MẸ (Tác giả: Bách Tùng Vũ)

ƠN MẸ
Thơ: Bách Tùng Vũ

Sinh con trong cảnh đói nghèo
Nửa đời lặn lội chống chèo áo cơm
Thân cò chăm chỉ sớm hôm
Đồng sâu bắt tép mò tôm dãi dầu
Thai khi dạ chửa bụng bầu
Đứa sau đỏ hỏn, đứa đầu tuổi non…

Ví dầu con hỡi ơi con!
Ngủ ngoan con nhé giấc son giấc nồng
Ầu ơ! Tay bế tay bồng
Tay đỡ mẹ chồng, tay vá áo nâu
Chân thì bì bõm ruộng sâu
Vai gầy lại gánh bể dâu cuộc đời

Miệng ru câu hát ơ hời
Nuôi con bầu sữa, nuôi lời ầu ơ
Một đàn nhỏ dại bé thơ
Đói lòng đợi mẹ ngác ngơ buổi chiều
Bát cơm đâu có chi nhiều
Con ăn mẹ nhịn là điều thường xuyên…

Thói đời xấu số vô duyên
Để dành phận gái thuyền quyên ấy mà
Nào đâu phải ngọc phải ngà
Tóc đen da trắng trời đà ghét ganh
Hãi hùng một kiếp xuân xanh
Ngoảnh đi quay lại trống canh đã tàn…

Số ai ai hưởng thân nhàn
Mẹ tôi nặng nợ vì đàn con đông
Người ta làm mướn có công
Mẹ tôi làm mướn mà không đòi tiền
Người ta nhà rộng đất điền
Mẹ tôi tài sản có liền đàn con…

Dù đi bảy núi năm non
Lòng yêu thương Mẹ sắc son muôn đời
Làm sao nói hết bằng lời
Tình thương của Mẹ biển trời bao la…
Ầu ơ!!!
Vẳng nghe câu hát ngân nga
Đêm nằm nhớ Mẹ…Lệ sa…Hai hàng !!!

BÁCH TÙNG VŨ 16/11/2019.

Bài Thơ: ANH HÃY LÀ MÙA THU NHỚ TRONG EM (Tác giả: Giọt Mưa Thu)

Bài Thơ: ANH HÃY LÀ MÙA THU NHỚ TRONG EM (Tác giả: Giọt Mưa Thu)

ANH HÃY LÀ MÙA THU NHỚ TRONG EM
Thơ: Giọt Mưa Thu

Anh hãy là mùa Thu nhớ trong em.
Xua đi hết hạ oi nồng cuối vụ
Cuối tháng bảy lá chớm vàng héo rũ
Đón Thu về mát dịu khoảng trời thương.

Mùi cốm thơm bay khắp các nẻo đường
Sen cuối hạ thì thầm đêm gió trở
Tia nắng nhạt xôn xao đầu ngõ phố
Tiếng hát ru xen tiếng gió ngọt ngào.

Anh hãy là mùa Thu nhớ khát khao
Nghe xao xuyến khúc giao mùa thật lạ
Sắc thu vàng đậu trên từng phiến lá
Thả men say níu kéo phút phiêu bồng.

Thu chớm về ngàng ngỡ lướt qua song.
Liệu có phải tóc mây mang màu nhớ
Làm say đắm nụ hôn môi cháy bỏng
Đêm dịu dàng hơi thở đọng mùi thơm.

Anh hãy là…
Mùa Thu nhớ trong em….!!!

Giọt Mưa Thu
HN 19/7/2019

Bài Thơ: KHOẢNG LẶNG BÊN NHAU (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: KHOẢNG LẶNG BÊN NHAU (Tác giả: Mạc Phương)

KHOẢNG LẶNG BÊN NHAU
Thơ: Mạc Phương

Thời gian vùn vụt trôi đi
Mùa ngâu nặng trĩu sân si ở đời.
Lặng nhìn những thảm mưa rơi
Mây đen vần vũ bầu trời chênh chao.

Giọt to giọt nhỏ rào rào
Bay theo chiều gió cúi chào bình minh.
Bỗng nhiên trời đất chuyển mình
Ánh ban mai tỏa lung linh biển hồ.

Ngoài khơi từng đợt sóng xô
Mênh mông nước biếc nhấp nhô cánh buồm.
Con thuyền giang rộng tay ôm
Mến thương góp nhặt sớm hôm quanh mình.

Buồn vui cũng chỉ chữ tình
Chênh chao cũng bởi bóng hình người dưng.
Đôi lời trao gửi ngập ngừng
Ngỡ như khoảng lặng đã từng của nhau.

Giá mà không có mùa ngâu
Hai đầu nỗi nhớ chung câu ngọt bùi.

MP 8/8/2020

Bài Thơ: NẮNG THÁNG TÁM (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: NẮNG THÁNG TÁM (Tác giả: Hồng Giang)

NẮNG THÁNG TÁM
Thơ: Hồng Giang

Ảnh internet

Nắng tháng tám cháy rám cành Phượng Vĩ
Thu trở mình trong ý nghĩ mong manh
Anh đi tìm nơi nào đó hạ xanh
Một thủa suy tư chòng chành trăn trở

Hương hoa Sữa nồng nàn như than thở
Hạ qua rồi em có nhớ hay không
Mà bờ môi lại thấy thoáng ửng hồng
Đem nỗi nhớ chất chồng vương nỗi nhớ

Nếu ngày đó chúng mình không gặp gỡ
Liệu thơ anh có dang dở chạnh lòng
Trái tim cằn thêm lần nữa long đong
Bao khắc khoải chờ mong theo ngày tháng

Trời trong vắt mây bềnh bồng lãng đãng
Tiếng sáo Diều bảng lảng giữa tầng không
Gió mơn man Lúa con gái trổ đòng
Hương Cốm mới vừa làm xong ngào ngạt

Nắng tháng tám sao vẫn còn bỏng rát
Liệu thu về …..
Trời có mát ….
Không em ?

08/08/2017 Hồng Giang.

Bài Thơ: MỘT NGÀY ĐẦU THU (Tác giả: Thanh Hùng)

Bài Thơ: MỘT NGÀY ĐẦU THU (Tác giả: Thanh Hùng)

MỘT NGÀY ĐẦU THU
Thơ: Thanh Hùng

Từng làn sương mỏng nhẹ bay
Ngồi nghe gió hát một ngày đầu thu
Mây đen lại đến mịt mù
Ai vừa nức nở lời ru đượm buồn

Ngoài trời mưa vội vàng tuôn
Gió đâu bất chợt thổi luồn qua song
Sao nghe lạnh lẽo trong lòng
Chờ người về đến để hong tình khờ

Có người còn đừng ngẩn ngơ
Thu sang sao lại thẫn thờ nhớ thương
Bao năm cách biệt đôi đường
Nên hoài mơ tưởng về phương trời nào

Cõi lòng nhiều nỗi chênh chao
Không sao quên được ngọt ngào năm xưa
Giờ đây chỉ mối duyên thừa
Nên buồn vì chuyện nắng mưa của trời

Lá vàng lác đác nhẹ rơi
Niềm thương đem gởi gió hời hợt bay
Sau mưa sương đọng thật dày
Một mình quạnh quẽ lắt lay nhớ người.

P T H

Bài Thơ: SANG THU (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: SANG THU (Tác giả: Mạc Phương)

SANG THU
Thơ: Mạc Phương

Hạ đi rồi
Mây nuối tiếc nhìn theo
Bầu trời xanh ở lưng đèo vòi vọi
Gió thì thào
Như người xa muốn nói
Cô gái à
Đừng đợi nắng mùa sau.

Bức tranh ghép lẫn lộn những sắc màu
Và mọi thứ cứ chen nhau tồn tại
Dòng sông uốn quanh rợp sắc vàng hoa cải
Khiến chú chuồn chuồn mê mải chẳng muốn bay.

Cả thinh không mây phủ trắng rừng cây
Vài sợi gió lung lay cười khúc khích
Đồng cỏ may vài ba cô chim chích
Bẽn lẽn nhìn một anh sáo buông câu.

Mấy chú bé nghễu nghện cưỡi lưng trâu
Nghiêng chiếc mũ đội ngang đầu tinh nghịch
Đàn bướm hoang cùng vui đùa thỏa thích
Thu rộn ràng tiếng tích tắc thời gian.

Bức tranh đời đôi lúc cũng rộn ràng
Giữa cảnh sắc mênh mang nhiều luyến tiếc
Em đi tìm anh bằng bước chân mải miết
Khi thu về, em biết vẫn yêu anh…

MP 7/8/2020

Bài Thơ: NGHIÊNG NGẢ HỒN THƠ ANH (Tác giả: Hoàng Anh)

Bài Thơ: NGHIÊNG NGẢ HỒN THƠ ANH (Tác giả: Hoàng Anh)

NGHIÊNG NGẢ HỒN THƠ ANH
Thơ: Hoàng Anh

Em đâu là khúc hát của mùa thu
Sao nghiêng ngả hồn thơ anh đến thế
Dưới bóng nguyệt dáng người thương như vẽ
Tăng gô dìu ta rẽ bước đường yêu

Em đâu là biển cả giữa trời phiêu
Mà tím lịm cánh diều buông trước gió
Thắp ngọn nến cùng đêm trăng mờ tỏ
Lả lơi cười khen sóng vỗ du dương

Du thuyền yêu lướt vạn dặm nghê thường
Tà voan trắng khoe đường cong diễm tuyệt
Cánh buồm đỏ cứ phập phồng tha thiết
Xuyến xao chờ đoạn viễn mộng thăng hoa

Trùng dương anh dâng cơn sóng .. vỡ oà
Em tan chảy hoà vào trong địa trấn
Chợt ướt nhẹp vườn hoang sơ ngơ ngẩn
Em hoá thành nàng tiên cá biển xanh

Vỗ về em.. vỗ về em… về anh
Vén mây trắng hạ màn buông diễm tuyệt
Dụ con sóng thuỷ triều dâng cuồng nhiệt
Vỗ về em.. vỗ về em .. về anh …

Hoàng Anh 7/8/2020

=======
Bài xướng :
EM NGỌT NGÀO
ƠI KHÚC HÁT MÙA THU
Tg :Truong Dao Ba

Anh tìm về xây mộng chốn bồng lai
Giấc hồ điệp thái lai vừa vỗ cánh
Bản sonata * khuôn trăng tròn vành vạnh
Như mịn màng lanh lảnh một lời ru.

Có phải em mang hương sắc mùa Thu
Giữa biển cả bay vi vu theo gió
Chén rượu ngọt bầu men say để ngỏ
Gọi anh vào gán nợ một lần yêu…

Dịu dàng em làn môi thắm mĩ miều
Du thuyền lướt phiêu diêu qua vạn dặm
Lời anh gửi theo cánh buồm đỏ thắm
Em đợi chờ ngần trắng đoá hoa dâng.

Trùng dương xoay từng cơn trấn ái ân
Biển quằn quại, sóng thần xô nghiêng ngả
Anh thuỷ quái trong cuộc say hoang dã
Quấn vào em, nàng Tiên Cá vỗ về…

Gió mơ màng ngây ngất mộng phu thê
Bờ môi tưới ánh trăng thề ngan ngát
Đêm thần thoại cùng giai điệu sonata
Em ngọt ngào…
… Ơi khúc hát mùa Thu.

Đào Bá Trường 6.8.20

* Bản sonata ( sô nát ) dưới ánh trăng- Moonlight sonata, một giai điệu trữ tình để đời của nhạc sỹ Đức thiên tài Beethoven

===========

P/s : Để iêm khoe nốt con cá cờ này đã k có sang mùa đông nó lại đi tắm biển

Bài Thơ: NỖI BUỒN KHÔNG TÊN (Tác giả: Thanh Hùng)

Nỗi Buồn Không Tên

NỖI BUỒN KHÔNG TÊN
Thơ: Thanh Hùng

Trời vào thu sao lại thấy nhạt nhòa
Gió xào xạc như hòa trong phiến lá
Rồi nâng nhẹ chiếc nào rơi lả tả
Một khung trời êm ả lúc vào thu

Đám rong rêu ẩn trong vũng nước tù
Đổ màu úa khi sương mù buốt lạnh
Mưa rơi vội man mác buồn khung cảnh
Hoàng hôn về mà thiếu ánh tà dương

Lá lại rơi vàng võ cả con đường
Ta đứng lại mà dường như thấy nhớ
Chắc tại gió hay mưa vừa nức nở
Gieo giọt sầu than thở nỗi bi ai

Trời vào thu sao mà lắm u hoài
Nào là gió lá bay ngoài phố nhỏ
Và những hạt mưa sa vào cuối ngõ
Gợi nhớ về ai đó chẳng rõ tên

Chiều miên man lòng cứ mãi bồng bềnh
Quên không được lại mênh mông nỗi nhớ
Cứ dằn vặt chuyện người đi kẻ ở
Đến bao giờ trả hết nợ không vay.

P T H

Bài Thơ: HƯƠNG QUÊ (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: HƯƠNG QUÊ (Tác giả: Hồng Giang)

HƯƠNG QUÊ
Thơ: Hồng Giang

Ảnh internet

Anh lại viết bản tình ca mùa thu
Thoảng trong gió lời ru xưa của mẹ
Dòng sông quê mái chèo khua khe khẽ
Thủa dại khờ nhè nhẹ cánh diều bay

Anh lại trở về với cái thủa mê say
Cô hàng xóm của tháng ngày xưa ấy
Chùm hoa Bưởi dấu vội vào trang giấy
Vẫn nồng nàn sau mười mấy mùa xa

Anh lại trở về những ngày của tháng ba
Dấu Mẹ, dấu Cha lên đường vào quân ngũ
Dẫu tuổi đời vẫn còn chưa tròn đủ
Để lại sau lưng hạt nắng ngủ bên thềm

Anh lại trở về những năm tháng êm đềm
Về với dòng sông mềm như dải lụa
Cánh đồng quê rực vàng mầu cỏ úa
Về với nồng nàn hương lúa của ngày xưa

Anh lại trở về trả lại giấc mơ trưa
Nặng trĩu ….
Mùa mưa đón đưa…
Chiều tháng tám !
07/08/2016 Hồng Giang.

Bài Thơ: THÁNG TÁM (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ Tháng Tám

THÁNG TÁM
Thơ: Mạc Phương

Tháng tám về cây trút lá tả tơi.
Mưa đầy trời khiến lũ tràn càn quét.
Bức tường yêu phủ rêu xanh lở loét.
Kỉ niệm xưa rưng rức giọt ngâu tuôn.

Tháng tám về phảng phất một nỗi buồn.
Nắng đổ lửa rám thêm làn mây trắng.
Nhớ người ta tâm đeo sầu nằng nặng.
Day dứt buồn một khoảng lặng không tên.

Tháng tám về ai còn nhớ hay quên.
Bức hình em… làn môi cười tươi thắm.
Giấu một người trong đáy tim thăm thẳm.
Bởi xuyến xao khi bóng ngả trời chiều.

Tháng tám về cơn gió héo liêu xiêu.
Lay tàn cây nhẹ nhàng vơi chiếc lá.
Mong qua đi những tháng ngày nghiệt ngã.
Để niềm vui lưu luyến bóng yêu thương.

Tháng tám về trên khắp mọi nẻo đường.
Mùa hạnh phúc lại rập dìu trước ngõ.
Khơi ngập hồn những bâng khuâng bỏ ngỏ.
Hình như là ai đó muốn bên em….?

BLT 8/8/2017
Ảnh internet

Scroll to Top