Tác giả Mạc Phương

Tuyển tập những bài thơ hay của nữ thi sĩ Mạc Phương đã được xuất bản trên ThiHuu.Com

Bài Thơ: THỜI HẠN BẢO HÀNH TÌNH YÊU (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: THỜI HẠN BẢO HÀNH TÌNH YÊU (Tác giả: Mạc Phương)

THỜI HẠN BẢO HÀNH TÌNH YÊU
Thơ: Mạc Phương

Đã yêu thương không thời hạn bảo hành
Dù cảm xúc có mong manh đến mấy
Và ngày ngày phải cố tình che đậy
Những nhớ nhung luôn dậy sóng trong tim.

Yêu rất nhiều sao cứ phải lặng im
Phải quay đi lặng ghìm điều muốn nói
Thấy mặt trời buổi sớm mai chiếu rọi
Lại ngập ngừng một câu hỏi nhớ quên.

Mùa nối mùa dạo gót đến thật êm
Phóng nét bút vẽ nên điều kỳ diệu
Chuyện tình yêu vẫn luôn luôn khó hiểu
Hạn bảo hành ghi thiếu góc thời gian.

Đã bao lần muốn như giọt sương tan
Sống thanh thản với mây ngàn gió núi
Yêu thiên nhiên yêu con đường đỏ bụi
Và yêu anh em cặm cụi tâm tình.

MP 10/10/2020
Ảnh internet



Bài Thơ: NỖI BUỒN TRONG KHOẢNG LẶNG (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: NỖI BUỒN TRONG KHOẢNG LẶNG (Tác giả: Mạc Phương)

NỖI BUỒN TRONG KHOẢNG LẶNG
Thơ: Mạc Phương

Chẳng hiểu sao mà bồn chồn đến thế
Mượn câu thơ để kể lể đôi điều
Tâm thấp thỏm mà đâu dám nói yêu
Chỉ đứng lặng giữa bóng chiều day dứt.

Tim đã ngủ sao anh còn đánh thức
Để nhịp rung trong vòm ngực bâng khuâng
Cảm xúc nào cũng dìu dịu lâng lâng
Chỉ thoáng nghĩ đã dâng lên ngột thở.

Mỗi cung bậc đều thấy lòng ngờ ngợ
Liệu cuộc đời có duyên nợ hay không ?
Vừa chớp mắt đã lại đến mùa đông
Sương phủ trắng cánh đồng ven xóm núi.

Có ai hiểu những phút giây buồn tủi
Khi nhớ mong cứ lầm lũi bám theo
Nếu mến thương sẽ chẳng phải kỳ kèo
Mà hào phóng tặng con đèo tất cả.

Cảm ơn người đã cho em trả giá
Bằng lệ rơi lã chã những canh dài
Bạn hay yêu em cũng nhận mình sai
Khi chờ đợi một ngày mai tươi đẹp.

MP 2/10/2020

Bài Thơ: NÉT TÂM TƯ TRỐNG TRẢI (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: NÉT TÂM TƯ TRỐNG TRẢI (Tác giả: Mạc Phương)

NÉT TÂM TƯ TRỐNG TRẢI
Thơ: Mạc Phương

Đôi chân mỏi vòng quanh con phố cũ
Tự giải sầu giữa vũ trụ bao la
Muốn kiếm tìm hơi ấm lúc chiều tà
Nhờ ánh nắng nhuộm cỏ hoa cháy khát.

Giữa đại dương em vốn là hạt cát
Chẳng sắc hương ngào ngạt đợi người qua
Khó tìm được nguồn cảm xúc đậm đà
Bởi chân ái đã nhạt nhòa lối cũ.

Đứng từ xa em biết anh lưỡng lự
Chỉ mang theo nghĩa cử của người dưng
Tại sao anh lại cứ mãi ngập ngừng
Khiến nỗi đau tưởng chừng như ngạt thở.

Một lời thôi cũng đâu cần duyên cớ
Bởi tin yêu là món nợ tự nhiên
Anh từng trải nên tìm được bình yên
Còn em thì cứ triền miên chờ đợi.

Nếu có thể buông nỗi buồn vời vợi
Để tâm tư không nghĩ ngợi vẩn vơ
Thì chắc chắn em sẽ chẳng phải mơ
Về cuộc gặp tình cờ ngày hôm ấy…

MP 29/9/2020
Ảnh internet



Bài Thơ: HÀNG RÀO IM LẶNG (Tác giả: Mạc Phương)

Cô gái mặt áo bà ba chiều đò - sông nước miền Tây

HÀNG RÀO IM LẶNG
Thơ: Mạc Phương

Bến sông quê con đò nằm gối bãi
Đón sương thu chậm rãi phía đầu đông
Vài khóm bèo trôi nhè nhẹ giữa dòng
Ngắm tầng mây trên không trung mờ ảo.

Vẫn biết là vòng quay theo quỹ đạo
Sao bản thân khó tỉnh táo buông tay
Cứ chìm đắm trong hương vị men cay
Uống từng chút cho đắm say cõi mộng.

Tự khoét sâu vào trái tim khoảng trống
Ngỡ như là cuộc sống chẳng âu lo
Nhưng chất chứa bao câu chữ tò mò
Anh nghĩ gì mà đắn đo hoài vậy.

Còn em thì chẳng nhọc công che đậy
Cung bậc nào cũng thấy được tin yêu
Thấy nhớ nhung trong thời khắc xế chiều
Rất tự nhiên như điều em muốn nói.

Đã bao lần em nêu ra câu hỏi
Mà tâm tư đau nhói tự khi nào
Những bồi hồi những cảm giác xuyến xao
Mãi dừng lại bên hàng rào im lặng.

MP 30/9/2020
Ảnh internet

Bài Thơ: CHỈ THẾ THÔI (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: CHỈ THẾ THÔI (Tác giả: Mạc Phương)

CHỈ THẾ THÔI
Thơ: Mạc Phương

Thế giới mộng mơ em mãi khát khao
Là đắm chìm trong ngọt ngào quyến luyến
Giữa trời thu bóng tin yêu hiện diện
Dẫu muộn màng cũng giống hệt xuân xưa.

Có nhiều lúc mong một chút đong đưa
Của ai đó chưa lần nào bày tỏ
Chỉ thầm thì ngang qua như làn gió
Lời mến thương nho nhỏ gửi hư không.

Những lý do xuất phát tự đáy lòng
Khiến nơi này ánh mai hồng nhợt nhạt
Chỉ nhìn thôi và chào nhau giây lát
Sao chối từ mặn chát thế người ơi ?

MP 23/9/2020



Bài Thơ: KHÔNG GIAN BẤT ỔN (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: KHÔNG GIAN BẤT ỔN (Tác giả: Mạc Phương)

KHÔNG GIAN BẤT ỔN
Thơ: Mạc Phương

Có những lúc trong lòng bất ổn
Lại một mình lẩn trốn góc phòng
Tủi thân dòng lệ uốn cong
Đường đời sao mãi long đong gập ghềnh.

Giữa trời đất chông chênh gót nhỏ
Ngắm rừng cây theo gió đu đưa
Bỗng nhiên kéo tới cơn mưa
Ướt nhèm đôi má góc mùa đông sang.

Sương lành lạnh mơ màng hôn đất
Bóng hình ai luôn cất trong tim
Mà nay sao nỡ lặng im
Để nơi khóe mắt phải ghìm lệ rơi.

Bằng lăng tím ở nơi bão tố
Tâm bất an giữa phố không người
Làm sao quên được nụ cười
Nhìn nhau vui vẻ nói lời xã giao.

MP 20/9/2020

Bài Thơ: MỘT CÁI ÔM (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: MỘT CÁI ÔM (Tác giả: Mạc Phương)

MỘT CÁI ÔM
Thơ: Mạc Phương

Ôm nhau nhé rồi mình tạm biệt
Em trở về tự kết hoa mua
Một ngày thu mãn đong đưa
Lát thôi vì đã quá trưa muộn màng.

Được hay mất trong trang tình tự
Không gần thêm tâm sự tương lai
Để khi độc bước đường dài
Cho em mơ mộng hoa cài tóc mây.

Em cũng hiểu ngày ngày chờ đợi
Thấy vòng tay đang tới rất gần
Trong tim nhiều lúc phân vân
Lòng em thao thức bần thần nhớ anh.

Còn một chút ngọt lành ở đó
Yêu thật mà nên ngỏ niềm mong
ÔM EM MỘT LÁT ĐƯỢC KHÔNG
ĐỂ CHO EM THẤY TRONG LÒNG CÒN YÊU.

MP 17/9/2020
Ảnh internet



Bài Thơ: KHẮC KHOẢI (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: KHẮC KHOẢI (Tác giả: Mạc Phương)

KHẮC KHOẢI
Thơ: Mạc Phương

Giọt lệ rơi mằn mặn ở bờ môi
Em những tưởng đã quên rồi hẹn ước
Khi chia xa em trở về miền ngược
Luôn vấn vương chẳng có được bình tâm.

Vô tình quen khi tóc đã hoa râm
Đành đứng lặng âm thầm nhìn hút bóng
Nén chặt lòng ôm khát khao cháy bỏng
Khiến hoàng hôn ngưng đọng khóe bờ mi.

Dẫu rất muốn nhưng lại bước quay đi
Rời thành phố với sân si cõi tạm
Màu hoàng hôn bỗng hóa thành ảm đạm
Cơn mưa buồn chạm khẽ cõi vô ưu.

Chút dư âm cảm xúc vẫn nâng niu
Trong lồng ngực trót lưu hình bóng ấy
Mến thương anh là nơi em tin cậy
Mong có ngày em lại thấy tình anh.

MP 10/9/2020
Ảnh internet

Bài Thơ: TỰ NHIÊN (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: TỰ NHIÊN (Tác giả: Mạc Phương)

TỰ NHIÊN
Thơ: Mạc Phương

Tình không biết từ đâu
Đã yêu là sâu đậm
Dù ngày tháng qua lâu
Mà mưa ngâu vẫn thấm.

Nói chuyện mãi thành quen
Rồi trở nên thân thiết
Nhắc mãi một dòng tên
Thương lúc nào chẳng biết…

Nỗi nhớ đến tự nhiên
Khiến trái tim lỗi nhịp
Trân quý nỗi niềm riêng
Coi như là thẻ víp.

Chân ái rất khó cai
Bởi tâm tư khao khát
Giống ánh nắng ban mai
Trắng trong và thuần khiết.

Xa tít tận phương trời
Đâu có ngày gặp gỡ
Trao nhau mỗi nụ cười
Mà cả đời mang nợ…

MP 9/9/2020
Ảnh internet



Bài Thơ: DAY DỨT MỐI TÌNH THU (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: DAY DỨT MỐI TÌNH THU (Tác giả: Mạc Phương)

DAY DỨT MỐI TÌNH THU
Thơ: Mạc Phương

Trời vào thu đang chuyển mình rõ rệt
Cả không gian là những vệt nắng vàng
Và đám mây đang hờ hững trôi ngang
Cùng làn gió heo may vội vàng se lạnh.

Có nỗi buồn trong tâm hồn sóng sánh
Theo lá vàng đáp nhẹ cạnh mái hiên
Khoảnh khắc ấy một bóng dáng người hiền
Lại thổn thức nơi điền viên quạnh quẽ.

Tiếng gọi vô hình khiến cho lòng đau xé
Nhìn đàn chim vẽ nên cảnh chia ly
Về phương nam theo những cánh thiên di
Là cảm xúc sân si ngày hôm ấy

Nét thu buồn mơ màng đang sống dậy
Ký ức xưa khơi dòng chảy thời gian
Nơi góc phố cuộc rượu vẫn chưa tàn
Lời nung nấu đã tan trong suy nghĩ.

Miệng mỉm cười không tỏ ra ủy mỵ
Khi trái tim bị lý trí dẫn đường
Mãi mãi xa ôm trọn những luyến vương
Để tâm tư niềm thương luôn day dứt…

Mùa thu sang cho đất trời thổn thức
Nhịp tim rung trong lồng ngực rộn ràng
Và nỗi nhớ lâu nay vẫn đa mang
Mối tình thơ gửi một chàng tóc bạc…

MP 8/9/2020
Ảnh internet

Scroll to Top