Bài Thơ: ĐỊA NGỤC (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: ĐỊA NGỤC (Tác giả: Ngạo Thiên)

ĐỊA NGỤC
Thơ: Ngạo Thiên

Con người tội ác nặng sâu.
Mai này nhắm mắt, nỗi đau ngục hình.
Địa ngục rộng cửa đón mình.
Mười tám tầng ngục, án hình khổ sai.

Làm ác nên bị đoạ đày.
Diêm Vương xử phạt, thẳng tay nơi này.
Thập Điện Diêm Vương mười ngài.
Là vua cai quản, ngục đày âm ti.

Linh hồn được quỷ dẫn đi.
Tám cửa ngục lớn, tội gì phân ra.
Một trăm hai tám cửa ma.
Là nơi trừng phạt, quỷ sa thụ hình.

Lửa thiêu vạc dầu ngâm mình.
Moi tim cắt lưỡi, chặt chân cưa người.
Tại Điện Diêm Vương thứ mười.
Là nơi đổi kiếp, cho người trùng sinh.

Nại Hà có sông Vong Xuyên.
Mạnh Bà phát cháo, Vong Đài lãng quên.
Ăn vào chẳng nhớ dưới trên.
Đầu thai thay kiếp, bước lên dương trần.

Làm người làm súc chia phân.
Ta bà dương thế, dần dần hiện ra.
Địa ngục văng vẳng khóc la.
Nghe sao thảm thiết, xót xa lòng người.

Ngạo Thiên (26/3/15)

Bài Thơ: NHẬN THỨC (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: NHẬN THỨC (Tác giả: Ngạo Thiên)

NHẬN THỨC
Thơ: Ngạo Thiên

Ngàn năm chuyển kiếp làm người.
Làm người khó lắm, ở đời ai thông.
Luân hồi chuyển kiếp xoay vòng.
Trải qua trăm kiếp, theo dòng nghiệp duyên.

Trần gian cõi tạm ưu phiền.
Ngục hình vay trả, triền miên kiếp người.
Giàu sang phú quý ở đời.
Chỉ là hư ảo, tan rời theo tro.
Chạy theo vật chất âu lo.
Thân gieo thêm nghiệp, càng to càng dày.

Mai này địa ngục đoạ đày.
Ngục hình tra tấn, thân gầy khổ đau.
Luân hồi nhân quả kiếp sau.
Làm thân súc vật, đớn đau án hình.

Người trần họ lại giết mình.
Đem xào đem nướng, chẳng tình tiếc thương.
Súc vật còn biết cúng dường.
Chấp tay vái lạy, phật đường xót thương.

Mong sao phật pháp dẫn đường.
Pháp quang soi sáng, nương nhờ Như Lai.
Chuyển sinh đổi kiếp đầu thai.
Làm một người tốt, chẳng thay đổi lòng.

Con người sao mãi chưa thông.
Tâm chưa giác ngộ, một lòng hướng tu.
Tạo thêm nghiệp chướng tình thù.
Bao giờ thoát khỏi, mây mù nghiệp duyên.

Ngạo Thiên (25/3/15)

Bài Thơ: HẢNH NẮNG, TÌNH XUÂN ! (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: HẢNH NẮNG, TÌNH XUÂN ! (Tác giả: Hồng Giang)

HẢNH NẮNG, TÌNH XUÂN !
Thơ: Hồng Giang

Ảnh sưu tầm

Trời hảnh nắng làm hanh hao chiếc lá.
Gió vô tình như lả lướt chiều xuân.
Hương bưởi xưa vương đâu đó trắng ngần.
Chùm hoa dại bỗng tần ngần nhung nhớ.

Nụ hồng nào để lòng ta bỡ ngỡ.
Mắt đen tròn trong dang dở tình xuân.
Đôi môi hồng mọng ướt buổi ái ân.
Mùi mật ngọt cũng đang dần lan tỏa.

Bóng dáng ai làm tình ta nghiêng ngả.
Chút hương thầm trong êm ả chiều nay.
Để quên đi bao mưa gió tháng ngày.
Hoa rực rỡ làm ong say bướm lượn.

Nắng hong khô chút ân tình vay mượn.
Rồi ửng hồng gò má khẽ chao nghiêng.
Đã qua rồi những ngày của tháng giêng.
Bóc tờ lịch đi tìm miền lễ hội.

Cuối xuân rồi làm lòng ai bối rối.
Gói hương tình ….
Trong nắng vội …
Chiều xuân !
20/03/2015 Hồng Giang.

Bài Thơ: GIAO MÙA 2 ! (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: GIAO MÙA 2 ! (Tác giả: Hồng Giang)

GIAO MÙA 2 !
Thơ: Hồng Giang

Xuân gói gém chút mai đào sót lại.
Để giao mùa ngây dại đợi hạ sang.
Ngoài vườn kia hoa cúc vẫn nở vàng.
Em e ấp dáng xuân tràn sắc lá.

Cuối xuân rồi sao mưa còn buồn quá.
Phải chăng là đang nghiêng ngả cùng ai.
Đã lâu rồi đâu còn cánh đào phai.
Chỉ vương lại những đêm dài nhung nhớ.

Về đi Em kẻo xuân hồng lỡ dở.
Sắp hè rồi phượng rực rỡ tháng năm.
Có điều gì làm Em phải băn khoăn.
Vết thời gian vẫn hằn đôi vai nhỏ.

Về đi Em cho môi hồng thêm đỏ.
Cho nhạt dần nỗi khắc khổ tàn xuân.
Về thôi Em hạ đã đến rất gần.
Anh đã nghe tiếng ve ngân đâu đó.

Cuối xuân rồi trời vẫn đầy mưa gió.
Đường phố dài …
Đang rực đỏ …
Chờ ai !
20/03/2015 Hồng Giang .

Bài Thơ: MƯA THÁNG BA 2 ! (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: MƯA THÁNG BA 2 ! (Tác giả: Hồng Giang)

MƯA THÁNG BA 2 !
Thơ: Hồng Giang

Tháng ba này ai giấu nắng đi đâu.
Để vần thơ kéo mưa sầu ngập lối.
Chiếc ô che dường như sao cũng vội.
Hai mái đầu nhòa nhạt tóc vương bay.

Anh đưa Em về phố vắng chiều nay.
Buồn chợt dâng đắng cay đầy khóe mắt.
Vẳng đâu đây giọng hò ai khoan lạt.
Gió vương hoài ai nhặt giọt sầu lăn.

Tháng ba rồi Em đừng có băn khoăn.
Làn hương bưởi cũng nhọc nhằn lan tỏa.
Đôi từng đôi, vẫn dập dìu thong thả.
Phố giăng đèn trống vắng quá người ơi.

Anh trở về tìm lại hạt mưa rơi.
Chiều tháng ba cũng chơi vơi nỗi nhớ.
Chùm phượng vĩ ngày xưa cài trang vở.
Vẫn đỏ hoài theo nhịp thở thời gian.

Tháng ba này mưa mãi chẳng thèm tan.
Anh lại xa Em ….
Tháng ba ….
Tràn nhung nhớ !

16/03/2015 Hồng Giang.

Bài Thơ: CUỐI XUÂN ! (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: CUỐI XUÂN ! (Tác giả: Hồng Giang)

CUỐI XUÂN !
Thơ: Hồng Giang

Ảnh sưu tầm

Xuân gói vội chút yêu kiều sót lại.
Để giao mùa rộng cửa đón hạ sang.
Ngoài trời kia mưa vẫn cứ giăng hàng.
Ngõ nhà ai ngập tràn hoa xoan tím.

Em đi về nụ cười còn chúm chím.
Tóc buông dài trong hoang hoải chiều xuân.
Mặc cho mưa đang tí tách thưa dần.
Xuân vội vã trắng ngần màu hoa bưởi.

Có phải chăng xuân dường như cũng vội.
Ngóng hạ về rộn rã tiếng ve ngân.
Để chiều nay xuân cũng thấy vơi dần.
Chỉ vương lại chút ” hương thầm” thoang thoảng.

Anh đã thấy bóng mùa hè thấp thoáng.
Giữa phố phường hào nhoáng buổi tàn xuân.
Và đó đây Anh như thấy rất gần.
Chùm phượng vĩ đỏ dần chiều phố cảng.

Thế là hè, sắp sang rồi Em nhỉ.
Bóng phượng hồng …
Như nhắn nhủ ….
Mùa thi !
15/03/2015 Hồng Giang !

Bài Thơ: LÂU ĐÀI CÁT ! (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: LÂU ĐÀI CÁT ! (Tác giả: Hồng Giang)

LÂU ĐÀI CÁT !
Thơ: Hồng Giang

Ảnh sưu tầm

Mình cùng xây lâu đài tình trên cát.
Đừng buông tay làm vỡ nát nghe Em.
Bởi tình yêu ta mải miết kiếm tìm.
Đâu phút chốc có thể chìm về biển.

Cũng ô cửa, lầu son và biệt viện.
Cũng thang tròn, tựa cung điện nguy nga.
Cũng nhìn ra đại dương rộng bao la.
Cũng êm ái cũng mượt mà Em nhỉ.

Chiều đứng nghe gió lùa vào thủ thỉ.
Câu ân tình ta nhấp nhỉ cùng nhau.
Yêu nhau rồi đừng để trai tim đau.
Cùng xây đắp lâu đài màu hạnh phúc.

Em ơi Em trải qua bao vinh nhục.
Ta êm đềm cùng hạnh phúc bên nhau.
Có phải chăng yêu là phép nhiệm màu.
Làm tươi tốt, trái tim nhàu khô héo.

Nếu buông tay còn đâu mà níu kéo.
Lâu đài tình ….
Xây bằng cát ….
Hư vô !
13/03/2015 Hồng Giang.

Scroll to Top