Bài Thơ: CÔ ĐƠN (Tác giả: Dương Hoàng)

Bài Thơ: CÔ ĐƠN (Tác giả: Dương Hoàng)

CÔ ĐƠN
Thơ: Dương Hoàng

Thơ: Dương Hoàng

Ừ thì mắt cứ cay cay
Ừ thì hồn cứ say say bơ phờ
Để rồi ta thấy chơ vơ
Nhìn theo ngày tháng hững hờ dần trôi

Ừ thì tình dẫu phai phôi
Ừ thì kiếp sống đơn côi mệt nhoài
Uống vào cứ tưởng nguôi ngoai
Nào hay vẫn thấy lạc loài buồn thêm

Ừ thì chắc tại màn đêm
Ừ thì dư vị dịu êm vẫn còn
Nên lòng buồn bã héo hon
Và tâm trơ trụi như hòn đá khô

Ừ thì tình mãi nhấp nhô
Ừ thì đời đã hư vô khốn cùng
Nên lòng chẳng được ung dung
Niềm thương hôm trước lạnh lùng hôm nay

Ừ thì hãy uống cho say
Ừ thì mắt lệ nhoè cay vì đời
Cho hồn lạc lõng chơi vơi
Nâng ly uống cạn cho hời hợt qua.

DH

Bài Thơ: NGÀY HÔM QUA (Tác giả: Tùng Trần)

Bài Thơ: NGÀY HÔM QUA (Tác giả: Tùng Trần)

NGÀY HÔM QUA
Thơ: Tùng Trần

Ngày hôm qua đã là ngày tháng cũ
Nào mấy ai dám phủ nhận trong đời
Dẫu nguôi ngoai những niềm đau nhức nhói
Nhưng chợt về nước mắt lại tuôn rơi

Ngày hôm qua đã là câu chuyện cũ
Nơi từng ôm ấp ủ một cung đường
Như giấc mơ khi bình minh thức dậy
Nắng vô tình tan biến những giọt sương

Ngày hôm qua đã là ngày tháng cũ
Tựa áng mây bao phủ ánh trăng ngà
Tuy gọi nó bằng hai từ quá khứ
Nhưng trọn đời muôn kiếp chẳng phôi pha

Ngày hôm qua đã là câu chuyện cũ
Nơi người luôn tự nhủ phải xem thường
Nhưng với tôi dẫu buồn vui cay đắng
Lưu khắc hoài bởi có một người thương

Ngày hôm qua đã là ngày tháng cũ
Khiến người ta thay đổi đủ mọi điều
Có kẻ trong niềm hân hoang vui vẻ
Cũng có người mang cuộc sống quạnh hiu.

Bài Thơ: MƯA NỬA ĐÊM (Tác giả: Dương Hoàng)

Bài Thơ: MƯA NỬA ĐÊM (Tác giả: Dương Hoàng)

MƯA NỬA ĐÊM
Thơ: Dương Hoàng

Thơ: Dương Hoàng

Mưa nửa đêm giọt sầu buồn bã
Lạnh ngoài thềm buốt cả trong tâm
Từng giọt rơi theo nhịp bổng trầm
Như vọng lại dư âm ngày đó

Mưa nửa đêm về ngang phố nhỏ
Tiếng xạc xào ngọn gió rung cây
Đưa bàn tay từng ngón guộc gầy
Niềm khắc khoải đong đầy nỗi nhớ

Mưa nửa đêm sao lòng trắc trở
Nghe như là tiếng thở bi ai
Nhìn hạt rơi giọt ngắn giọt dài
Ta chợt thấy u hoài mệt mỏi

Mưa nửa đêm tiếng lòng đau nhói
Tận tâm hồn muốn hỏi vì đâu
Sao hạt rơi khơi nỗi niềm sầu
Làm chất ngất hạt ngâu lã chã

Mưa nửa đêm giọt rơi rỉ rả
Một thoáng buồn khi dạ hoài mong
Niềm ưu tư uẩn khúc bên lòng
Rồi ngủ thiếp mơ trong mộng mị.

DH

Bài Thơ: TIẾNG BỒN CHỒN (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: TIẾNG BỒN CHỒN (Tác giả: Mạc Phương)

TIẾNG BỒN CHỒN
Thơ: Mạc Phương

Gió hong vàng hoa nắng cuối hoàng hôn
Rơi vung vãi những bồn chồn khoảng lặng
Anh ở đâu…sao cả ngày vắng bóng
Khiến vùng cao ngưng đọng khối u sầu.

Thời gian trôi chẳng biết đã bao lâu
Cầm điện thoại mà trong đầu trống rỗng
Mong chuông reo từng nhịp tim náo động
Nốt nhạc tình như tiếng trống âm vang.

Cuối phương ấy cuộc sống vẫn rộn ràng
Dòng xe cộ lại đang giờ náo nức
Anh tan sở có nghe lòng rạo rực,
Ăm ắp đầy nơi vòm ngực nhớ anh?

MP 23/5/2020
Ảnh internet

Bài Thơ: ĐÊM MUỘN (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: ĐÊM MUỘN (Tác giả: Hồng Giang)

ĐÊM MUỘN
Thơ: Hồng Giang

Ảnh internet

Muộn lắm rồi sao em còn chưa ngủ
Có điều gì ấp ủ chẳng nói ra
Hay tại vì bài thơ viết hôm qua
Cái nắng hạ làm nhạt nhòa nỗi nhớ

Có phải chăng chúng mình còn cách trở
Nên câu thơ viết dở chẳng tròn vành
Chút hanh hao khi sợi nắng giăng mành
Em lại thấy một mầu xanh vời vợi

Ngủ đi em xin em đừng nghĩ ngợi
Thời gian trôi chẳng chờ đợi ai đâu
Nghĩ suy chi cho ôm nặng mối sầu
Tình ta mãi trọn một câu thề hẹn

Dẫu cuộc đời đâu có gì trọn vẹn
Chút tình xa ứ nghẹn tháng năm dài
Xin em đừng để ý nghĩ giằng giai
Rồi mệt mỏi u hoài trong chờ đợi

Đêm muộn rồi ngủ đi thôi người hỡi
Tiếng ve sầu ….
Trỗi dậy…..
Xé màn đêm !
24/05/2016 Hồng Giang.

Bài Thơ: KHÔNG CÒN CHUNG LỐI (Tác giả: Dương Hoàng)

Bài Thơ: KHÔNG CÒN CHUNG LỐI (Tác giả: Dương Hoàng)

KHÔNG CÒN CHUNG LỐI
Thơ: Dương Hoàng

Thơ: Dương Hoàng

Nói gì đây hỡi tôi ơi
Chuyện xưa năm cũ một thời đã qua
Có chăng giờ cũng chỉ là
Dòng thời gian lại trôi xa thật rồi

Nhắc gì cái chuyện lứa đôi
Ngày xa xưa ấy cho bồi hồi thêm
Chiều nay bóng đổ qua thềm
Để rồi nhìn một màn đêm chạnh lòng

Nhắc gì một thuở sáng trong
Ở trên lối hẹn cùng vòng tay trao
Dư hương còn đó ngọt ngào
Mà giờ nhớ lại vẫn nao nao người

Nhắc gì xưa thật đẹp tươi
Nhìn ai vừa nở nụ cười hồn nhiên
Nhớ sao lời nói dịu hiền
Làm hồn ta lạc du miên mất rồi

Bây giờ còn chỉ mỗi tôi
Dạo quanh lối cũ bồi hồi nhớ nhung
Ngày xưa chẳng hẹn tương phùng
Nên giờ ta chẳng đi chung lối về.

DH
Bài họa

Bài Thơ: THỨ BẨY BUỒN 2 ! (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: THỨ BẨY BUỒN 2 ! (Tác giả: Hồng Giang)

THỨ BẨY BUỒN 2 !
Thơ: Hồng Giang

Ảnh internet

Sáng thứ bẩy nắng giật mình thức dậy.
Trút oi nồng bỏng giẫy lối Em đi.
Hoa phượng buồn đâu muốn nói năng chi.
Đành đỏ rực khoe những gì có thể.

Tìm Em đâu giữa cuộc đời dâu bể.
Cuộc tình mình vẫn thế bởi cách xa.
Lũ ve sầu cũng hối hả ngân nga.
Đường phố rộng làm lòng ta trống vắng.

Anh đi tìm giữa lang thang hạ trắng.
Một cuộc tình chát đắng nỗi cô đơn.
Cơn gió kia sao mà cũng dỗi hờn.
Im ắng quá chẳng mơn man cành phượng.

Giữa dòng đời tìm ai cho ta mượn.
Một bờ vai để tựa lúc canh khuya.
Lau dùm ta dòng nước mắt đầm đìa.
Để bù đắp buổi chia ly mùa hạ.

Em biết không đường đời thì muôn ngả.
Anh quay cuồng ….
Trong thật giả ….
Bon chen !
23/05/2015 Hồng Giang.

Bài Thơ: EM CÒN NỢ ANH (Tác giả: Tùng Trần)

Bài Thơ: EM CÒN NỢ ANH (Tác giả: Tùng Trần)

EM CÒN NỢ ANH
Thơ: Tùng Trần

Em nợ anh lời hôm nào đã hứa
Ngày trở về hai đứa sẽ tròn đôi
Bao năm dài anh ngóng đợi xa xôi
Rồi hôm nay cuộc đời chia đôi ngả

Em nợ anh câu hẹn thề sắt đá
Nợ ban chiều khi bóng ngã tà dương
Em nợ anh một hạnh phúc bình thường
Nợ luôn cả những đêm trường nức nở

Em nợ anh chuyện tình yêu một thuở
Nợ bài thơ dang dỡ đoạn sau cùng
Nợ con đường ta sánh bước vai chung
Em nợ anh đêm lạnh lùng gối chiếc

Em nợ anh lời thì thầm tha thiết
Nợ nụ cười đôi mắt biết xanh trong
Nợ ngày ta gọi nhau tiếng vợ chồng
Nợ thật nhiều giấc mộng lòng xây đắp

Em nợ anh khi dòng đời tấp nập
Anh lặng thầm đầy ắp nỗi xót xa
Em nợ anh chung bóng một mái nhà
Bao lời hứa giờ chỉ là hư ảo

Gió cuồng phong hay lòng anh giông bão
Chẳng nợ đời nên lỗi đạo phu thê
Nỗi đắng cay lẫn chua xót não nề
Bởi từ nay em không về được nữa

Em nợ anh những canh dài lệ ứa
Nợ mai này giữa cuộc sống khổ đau
Biển lặng im cũng dâng sóng cuộn trào
Như nhắc nhở tình nào em đã nợ.

Bài Thơ: ANH CÓ VỀ HÒ HẸN VỚI THÁNG NĂM (Tác giả: Giọt Mưa Thu)

Bài Thơ: ANH CÓ VỀ HÒ HẸN VỚI THÁNG NĂM (Tác giả: Giọt Mưa Thu)

ANH CÓ VỀ HÒ HẸN VỚI THÁNG NĂM
Thơ: Giọt Mưa Thu

Anh có về nghe sóng nước Hồ Tây.
Hạ nghiêng đổ kéo rèm mây loang tím
Ve hoà tấu bản tình ca ngọt lịm
Giữa khuông chiều chúm chím nụ Bằng lăng.

Anh có về hò hẹn với tháng năm
Nắng bỏng rát trên từng con phố nhỏ
Cành phượng vĩ đem rắc màu hoa đỏ
Lùa sợi thương lên từng chỗ em ngồi.

Anh có về đưa nỗi nhớ lên ngôi
Để em lại bắt đền hương hạ nhớ
Mùa Sấu rụng bước chân ai ngàng ngỡ
Thấy bâng khuâng nghe gió hát thầm thì.

Anh có về hôn nhẹ khoé mắt xinh
Bên thềm vắng nghe tim mình đập vội
Mùi lan tỏa tung bay làn tóc rối
Mong anh về…
Hò hẹn với tháng năm….

Giọt Mưa Thu
HN 22/5/2020

Bài Thơ: THỜI YÊU (Tác giả: Dương Hoàng)

Bài Thơ: THỜI YÊU (Tác giả: Dương Hoàng)

THỜI YÊU
Thơ: Dương Hoàng

Thơ: Dương Hoàng

Em nhớ không chuyện cũ của năm nào
Lời ân ái mình trao bao vị ngọt
Luôn thắm đượm và tình cao chót vót
Để bây giờ đau xót đọng bờ môi

Và từ khi tình ấy đã xa rồi
Ai còn nhớ đến một thời xưa cũ
Trong hoài niệm vẫn còn luôn ấp ủ
Mãi êm đềm vẫn trú ở trong tim

Bỏ thời gian ta lại cố đi tìm
Nơi lối cũ dường như im lặng quá
Tia nắng nhạt cũng trôi đi vội vã
Để đêm về cho mệt rã bàn chân

Ngồi bâng khuâng ta tự hỏi mấy lần
Khi nhắc nhớ lại phân vân rất lạ
Cũng có thể bây giờ đây ta đã
Tình yêu nào nay lại hóa người dưng

Còn nhớ không mình ngày ấy đã từng
Giờ mỗi ngả tưởng chừng không nhớ nữa
Ai cũng có nỗi niềm riêng chọn lựa
Nên bây giờ mỗi đứa ở một phương.

DH
***************
Ghép câu thơ trong tháng hạ đêm trường
Em lặng lẽ tìm vương mùa nắng cũ
Ta đã lỡ bao nhiêu lần thầm nhủ
Lòng khó nguôi tình ủ sắc phượng chiều

Hỏi bây giờ đôi ngả vọng cô liêu
Muốn nói lắm những điều còn trăn trở
Như vậy để lặng im rồi đành lỡ
Gạn trăng tàn vụn vỡ mộng ngày qua

Tóc điểm mùa xuân gối hạ chia xa
Xa câu hứa xế tà sao tìm lại
Xa câu hẹn giờ thành xa mãi mãi
Cố nhân buồn mê mải khúc tương tư

Tiếng ve ngân hoan hỷ lạc câu từ
Người biệt xứ cũng như bầy én lạc
Thơ và ước đâu như đời đổi chác
Chỉ dòng châu là thác nước không màu

Khởi sắc nào ngày ấy hẹn có nhau
Phố quen thuộc gam màu xanh hy vọng
Thành quá khứ hiện hữu yêu lạc lõng
Kỷ niệm ùa thời ai ngóng đợi ai

Nga Phạm

Scroll to Top