Bài Thơ: EM SẼ TRỞ VỀ… (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: EM SẼ TRỞ VỀ… (Tác giả: Phú Sĩ)

EM SẼ TRỞ VỀ…
Thơ: Phú Sĩ

Em sẽ trờ về
Nơi ấy có tình anh
Nắng trở hai mùa chiều quê còn vất vả
Có những đời người gió mưa còn nghiệt ngả
Có những lời ru ai đó thả trên đồng …

Em sẽ trờ về
Bên cầu nhỏ ven sông
Thuở ấy anh đưa em xuôi dòng nước đổ
Thương cánh lục bình dập vùi trong bão tố
Thương cây cầu dừa chằng giữ nỗi người qua

Em sẽ trờ về
Bên gánh mạ đồng xa
Hàng dừa xanh xanh ngả nghiêng lời ước hẹn
Diều sáo lang thang còn quen người thả gió
Con đê nghĩa tình … dáng nhỏ mẹ liêu xiêu…

Em sẽ trờ về
Mùa nước nổi quạnh hiu
Điên điển vàng bông những chiều xuồng anh chống
Kỷ niệm buồn thương ta cùng nhau dệt mộng
Dưới bóng trăng vàng tơ hồng kết nợ duyên

Em sẽ trờ về
Nơi bến cũ bình yên
Mùa hạ thôi rơi cánh phượng hồng lưu luyến
Có một tình yêu con tim mình xao xuyến
Ta sẽ vun bồi cho hạnh phúc đầy thêm ….

ẢNH ST
THƠ PS

Bài Thơ: VU VƠ GIỮA CUỘC ĐỜI (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: VU VƠ GIỮA CUỘC ĐỜI (Tác giả: Mạc Phương)

VU VƠ GIỮA CUỘC ĐỜI
Thơ: Mạc Phương

Chẳng sợ hãi trước giờ giông bão
Mơ địa đàng tấm áo hồng hoa
Cuộc đời ý nghĩa mặn mà
Sống luôn mạnh khỏe cả nhà yên vui.

Giàu nhân nghĩa ngậm ngùi lã chã
Sang trong tâm bản ngã ở mình.
Chỉ là những lúc bình minh
Mong người nơi ấy giữ gìn sắt son.

Được thanh thản không mòn ý trí
Sống bình yên tri kỷ chữ tình
Nhẹ nhàng điểm phấn tươi xinh
An vui mọi lúc…tim mình có nhau

" CHẲNG MƠ CUỘC SỐNG GIÀU SANG
CHỈ MONG ĐƯỢC SỐNG NHẸ NHÀNG AN VUI."

MP 27/5/2020
Ảnh internet

Bài Thơ: NƯỚC MẮT (Tác giả: Dương Hoàng)

Bài Thơ: NƯỚC MẮT (Tác giả: Dương Hoàng)

NƯỚC MẮT
Thơ: Dương Hoàng

Thơ: Dương Hoàng

Khi nước mắt chỉ là trò phờ phỉnh
Người khiến ta trên tột đỉnh u sầu
Lòng gập ghềnh biết rồi sẽ về đâu
Khi nhận lại là những câu buồn bã

Khi nước mắt thể hiện ra tất cả
Những nỗi niềm làm cho dạ nôn nao
Chợt ưu tư về ngày tháng ngọt ngào
Của một thuở vừa trao lời luyến ái

Khi nước mắt làm hồn ta tê dại
Câu hẹn thề còn giữ mãi trong tâm
Người ra đi để lại chút thăng trầm
Ta cô độc trong mưa dầm nắng đốt

Chắc có lẽ lòng ta luôn dại dột
Câu nói nào lời thề thốt chưa xa
Nên giờ đây giọt nước mắt chỉ là
Một hình ảnh ngày hôm qua khờ khạo

Khi nước mắt bây giờ là hư ảo
Thôi nhé người ta tự bảo chính ta
Chuyện ngày xưa những giây phút mặn mà
Còn sót lại nỗi xót xa mặn đắng.

DH

Bài Thơ: ĐÊM DẠI KHỜ (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: ĐÊM DẠI KHỜ (Tác giả: Hồng Giang)

ĐÊM DẠI KHỜ
Thơ: Hồng Giang

Ảnh Internet
(thơ hoạ theo ảnh)

Anh chẳng muốn làm người trong giấc mộng
Chẳng muốn mình lấp chỗ trống thay ai
Hạ chớm sang từng sợi nắng đan cài
Từ bữa ấy ai vì ai vương vấn.

Đêm quặn thắt chắc người đang vướng bận
Giữa dòng đời còn lận đận chông gai
Chắc giờ này người chẳng nghĩ đến ai
Câu thơ viết giăng giai đầy trăn trở.

Liệu giờ này người có còn nhung nhớ
Một chàng thơ lỡ vương nợ câu vần
Bài thơ tình người viết cũng phân vân
Câu dỗi chữ lần chần trong đo đếm.

Dòng lệ rơi vương nhòe trên gối, đệm
Tiếng thời gian tích tắc đếm từng giây
Gió lay vờn lặng lẽ giỡn hàng cây
Đèn vàng vọt bóng nghiêng gầy cô lẻ.

Đêm dại khờ một mình ai lặng lẽ
Câu thơ rơi…
Nhè nhẹ…
Trĩu ân tình!
27/05/2020 Hồng Giang.

Bài Thơ: NẮNG HẠ (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: NẮNG HẠ (Tác giả: Hồng Giang)

NẮNG HẠ
Thơ: Hồng Giang

Ảnh internet

Trời nắng cháy vần thơ tình bỏng rát
Giọt mồ hôi đắng chát cả câu thơ
Mà trong anh nỗi nhớ cứ vẩn vơ
Xa cách quá nên thẫn thờ mong đợi

Cánh Phượng hồng trên tay ai vời vợi
Nắng xen cài từng sợi cứ hanh hao
Mối tình si mà ta hằng ước ao
Chiều tháng năm vẫn ngọt ngào em nhỉ

Bên tai anh lời em thầm thủ thỉ
Yêu nhau rồi thì chỉ có em nghe
Đừng để lòng xào xạc những tiếng ve
Xao xuyến cả buổi trưa hè nóng bỏng

Bởi trót yêu nên đêm ngày trông ngóng
Đợi chờ nhau mong chóng được xum vầy
Phượng vẫn hồng quê anh đó hàng cây
Tha thiết nhớ tấm thân gầy khờ dại

Trách nắng hè sao luôn còn mê mải
Chiều hanh hao….
Khắc khoải…..
Đợi tình xa !
27/05/2016 Hồng Giang.

Bài Thơ: NGƯỜI CÓ BUỒN KHÔNG (Tác giả: Dương Hoàng)

Bài Thơ: NGƯỜI CÓ BUỒN KHÔNG (Tác giả: Dương Hoàng)

NGƯỜI CÓ BUỒN KHÔNG
Thơ: Dương Hoàng

Thơ: Dương Hoàng

Chuyện ngày xưa mình còn quá dại khờ
Của một thuở mối tình thơ vừa bén
Em e ấp và thường hay bẽn lẽn
Nụ cười nào e thẹn lại có duyên

Em cho tôi chút gì đó dịu hiền
Cho ta lạc vào nơi miền cổ tích
Và ta đã xóa nỗi buồn cô tịch
Đến với người ôi thật thích làm sao

Và ta xây lầu tình ái ngọt ngào
Khi đêm xuống ngắm trời cao mơ mộng
Cho ta được niềm tin yêu sự sống
Hỏi cuộc đời ai được giống vậy không

Rồi ngày nao em lặng lẽ theo chồng
Ta chết lịm trong mênh mông buồn bã
Em đem đến và mang đi tất cả
Để lại đời lã chã giọt sầu vương

Giờ mình ta hiu quạnh giữa đêm trường
Cứ gọi mãi một người thương thuở đó
Để năm tháng ta một mình vàng võ
Hỏi mấy người xem thử có buồn không

Đêm cô đơn nhìn cơn gió bềnh bồng
Ta lại đứng trông về phương vô định.

DH
*******************

TÌNH LÀ DĨ VÃNG

Nhớ ngày xưa tưởng tình đẹp như mơ
Ngày hai bữa đôi ta đi dạo bước
Tay nắm tay và cùng nhau ao ước
Như thế này em nhé suốt đời nghe

Rồi mỗi ngày hai đứa đi học về
Đển một khúc quanh rồi chia tay nhé
Đường đi học biết bao điều chia sẻ
Cứ ngỡ rằng chẳng lẽ lại chia xa

Mùa hạ về rộn ràng tiếng chim ca
Từng cánh phượng theo gió rơi lả chả
Em đùa giỡn sao mà yêu anh quá
Tưởng cuộc đời hạnh phúc cả hai ta

Bầy chim non ríu rít bản tình ca
Hòa trong gió khúc ngân nga tươi đẹp
Nhìn cặp mắt hàng mi em đang khép
Nụ hôn nồng em nép cả vào anh

Trời đất xoay tiếng chim hót trên cành
Mà cảnh vật xung quanh như cùng ngó
Bao bữa hẹn xa nhau là thấy nhớ
Đẹp gì hơn một thuở đã bên nhau

Xung quanh ta hoa sắc thắm khoe màu
Tưởng như chẳng rời nhau được nữa
Tình yêu đẹp nở trong lòng chan chứa
Người ta khen hai đứa thật đẹp đôi

Nhìn em xinh thắm má đỏ môi cười
Thần tình ái đã tới cho may mắn
Rồi cứ tưởng đây chính là lá chắn
Ơi cuộc đời hừng sáng thật đáng yêu

Trong mắt tôi em đẹp biết bao nhiêu
Nhưng tất cả giờ chỉ là dĩ vãng.
Ngày 27/ 05/ 2020, Ngọc Nguyễn

Bài Thơ: NGỦ ĐI EM (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: NGỦ ĐI EM (Tác giả: Hồng Giang)

NGỦ ĐI EM
Thơ: Hồng Giang

Người xưa bảo tháng năm ngày dài lắm
Đêm chưa nằm đã đắm giấc chiêm bao
Ngủ đi em cho tròn giấc ngọt ngào
Hình bóng ai đưa em vào mộng mị.

Ngủ đi em có điều gì suy nghĩ
Tiếng ve sầu năn nỉ suốt canh thâu
Thời gian trôi chẳng biết đợi ai đâu
Sao em cứ u sầu vì nhung nhớ.

Ngủ đi em vần thơ tình viết dở
Cứ bồng bềnh trăn trở nhớ người dưng
Đêm cô đơn em thức giấc nửa chừng
Nụ hoa phượng ngập ngừng chưa muốn nở.

Ngủ đi em đời vốn là duyên nợ
Tội tình gì mà em nỡ vấn vương
Dẫu đôi ta mãi chẳng được chung đường
Câu hẹn ước nhớ thương còn trọn vẹn.

Ngủ đi em vầng trăng khuya e thẹn
Vén mây mờ….
Len lén….
Đợi tàn canh!

26/05/2020 Hồng Giang.

Bài Thơ: EM ĐI RỒI (Tác giả: Tùng Trần)

Bài Thơ: EM ĐI RỒI (Tác giả: Tùng Trần)

EM ĐI RỒI
Thơ: Tùng Trần

Em đi rồi đã rời duơng gian mãi
Tội tình chi anh phải xót xa lòng
Duyên lỡ làng còn gì nữa mà mong
Chẳng nợ nhau nên dòng đời chia rẽ

Vững vàng lên em muốn anh mạnh mẽ
Tìm một người cùng bầu bạn sẻ chia
Giấc ngủ tròn không trăn trở canh khuya
Lau mắt buồn thôi đầm đìu suối lệ

Em cũng biết điều đó là không dễ
Mất nhau rồi đâu có thể khác hơn
Nếu yêu em xin anh chớ giận hờn
Tự đọa đày kiếp cô đơn đeo đẳng

Em đi rồi về một miền xa vắng
Khác gì anh cũng mặn đắng môi mềm
Nỗi nhớ nào làm tan nát con tim
Tại số phần nên em đành lỗi hẹn

Nếu kiếp này lứa đôi không tròn vẹn
Thì mong chờ uất nghẹn nữa mà chi
Hình bóng này anh hãy gắng quên đi
Chớ vì em bỏ những gì phía trước

Hứa nha anh đường tương lai vững bước
Điều sau cùng em chỉ ước vậy thôi.

Bài Thơ: HOA NẾN LUNG LINH (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: HOA NẾN LUNG LINH (Tác giả: Mạc Phương)

HOA NẾN LUNG LINH
Thơ: Mạc Phương

Ngọn nến cháy lung linh
Nhen lên từ dạo ấy
Men tình anh khơi dậy
Nồng ấm những khát khao.

Gửi theo gió lời chào
Về người dưng khác họ
Phảng phất mùi hoa cỏ
Trong ánh mắt long lanh.

Giá ngày ấy gặp anh
Đến gần thêm chút nữa
Ghé tai làm điểm tựa
Giữ trọn khoảng yêu thương.

Kệ một nửa con đường
Lần đầu tiên lạ lẫm
Hoa đèn rơi lấm tấm
Run nhịp đập trái tim.

Vòng tay khẽ kiếm tìm
Một cái ôm lặng lẽ
Trao nụ hôn nhè nhẹ
Để mãi nhớ người dưng…

MP 24/5/2020
Ảnh internet

Bài Thơ: NGƯỢC (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: NGƯỢC (Tác giả: Hồng Giang)

NGƯỢC
Thơ: Hồng Giang

Ảnh Internet
(thơ hoạ theo ảnh)

Ta ngược đường ngược nắng để yêu nhau
Ngược cả giấc mơ ngược nỗi niềm trăn trở
Ngược cả câu thơ muôn đời viết dở
Ngược phút hẹn hò nhung nhớ mong manh.

Em ngược vui buồn để đến bên anh
Cho nỗi nhớ chòng chành tìm nỗi nhớ
Cho đắm say gói tròn câu duyên nợ
Để tháng năm dài thấy đỡ cô đơn.

Anh ngược cuộc đời để đến gần hơn
Say cơn gió chờn vờn làn tóc rối
Say nụ hôn trên bờ môi phớt vội
Say cả nụ cười bắt tội tình si.

Ta ngược những gì đã trót qua đi
Tìm phút đắm say thầm thì khờ dại
Để được bên nhau dẫu rằng ngang trái
Quên hết vui buồn mê mải cuồng say .

Ta ngược cầu vồng tay mãi trong tay
Con tim héo….
Đọa đày….
Con tim héo!
25/05/2019 Hồng Giang.

Scroll to Top