Bài Thơ: TÔI LẠI VỀ (Tác giả: Tùng Trần)

Bài Thơ: TÔI LẠI VỀ (Tác giả: Tùng Trần)

TÔI LẠI VỀ
Thơ: Tùng Trần

Tôi lại về như cuộc sống trước đây
Cùng nỗi đau với tháng ngày cô quạnh
Không niềm vui chẳng một người bên cạnh
Để đời mình cho bóng tối vây quanh

Tôi lại về khi mọi thứ tan tành
Ngỡ vết thương đã lành theo năm tháng
Có ngờ đâu thêm lần tim nức rạn
Muốn khóc than nhưng lệ cạn mất rồi

Tôi lại về đôi chân bước lẻ loi
Trên lối cũ hồn rã rời xơ xác
Khi cuộc đời chịu quá nhiều mất mát
Môi mĩm cười mà nghe chác làm sao

Tôi lại về ôm chỉ mỗi niềm đau
Cùng với nỗi nghẹn ngào nơi đáy mắt
Bởi đường đời đôi chân hoài bất trắc
Dẫu đã từng gom nhặt ghép thương yêu

Tôi lại về trên lối cũ đìu hiu
Lòng hoang vắng cô liêu buồn tơi tả
Lỗi do tôi hay dòng đời nghiệt ngã
Mà cuộc đời tất cả chỉ bằng không.

Bài Thơ: TA CÒN NỢ GÌ NHAU (Tác giả: Dương Hoàng)

Bài Thơ: TA CÒN NỢ GÌ NHAU (Tác giả: Dương Hoàng)

TA CÒN NỢ GÌ NHAU
Thơ: Dương Hoàng

Thơ: Dương Hoàng

Chẳng nợ gì sao lại nhớ nhau luôn
Nghe lạnh lẽo khi hoàng hôn vừa phủ
Tâm nhốn nháo trào dâng như thác lũ
Rồi xốn xang hồn ủ rũ ê chề

Chẳng nợ gì sao lại cứ mải mê
Nhắc chi nữa lời thề ai đã hứa
Khi ngày ấy ta đâu còn chọn lựa
Đành xa nhau niềm chất chứa u hoài

Chẳng nợ gì sao lòng chẳng phôi phai
Khi phía trước là tương lai mờ mịt
Niềm thương cảm không hề vơi chút ít
Mà tăng thêm sự chằng chịt không lường

Chẳng nợ gì sao lòng mãi vấn vương
Một chữ nhớ càng khơi thêm dòng cảm
Và câu lỡ đưa tình vào u ám
Phía trước ta là những đám mây mờ

Chẳng nợ gì sao cứ phải bơ vơ
Nhắc chuyện cũ rồi thẫn thờ tuyệt vọng
Để khắc khoải vì ai ta đơn bóng
Cho hoàng hôn lại ngóng cuối con đường.

DH
Bài họa

Bài Thơ: ĐIỂM HẸN MONG CHỜ (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: ĐIỂM HẸN MONG CHỜ (Tác giả: Mạc Phương)

ĐIỂM HẸN MONG CHỜ
Thơ: Mạc Phương

Biết khi nào có dịp về nơi đó
Tìm gặp anh để thổ lộ đôi câu
Ngắm mái tóc qua năm tháng đổi màu
Vài sợi bạc ướp mưa ngâu đậm nhạt.

Thấy niềm vui tỏa mùi thơm man mát
Vị cuộc đời ngan ngát góc phố đông
Lúc hoàng hôn lấp lánh ánh cầu vồng
Nhuốm tâm trạng hơi nồng nồng ngai ngái.

Bởi vì yêu…muốn vài giây nếm trải
Thử sức xuân ưu đãi chốn phồn hoa
Uống thời gian đang ngưng đọng đậm đà
Hương dìu dịu trong tách trà nghi ngút.

Ngọn lửa lòng đã cháy lên ngùn ngụt
Đốt tâm can nơi nút đỏ giao thông
Chạm bàn tay run rẩy giữa phố đông
Tim thình thịch má ửng hồng bẽn lẽn.

Hình như là cảm tình còn nguyên vẹn
Như năm nào bến hẹn chỉ nhìn nhau
Hình ảnh ấy in dấu ấn thật sâu
Để bây giờ luôn nguyện cầu gặp lại.

MP 30/5/2020
Ảnh internet

Bài Thơ: THĂM CÁT BÀ (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: THĂM CÁT BÀ (Tác giả: Hồng Giang)

THĂM CÁT BÀ
Thơ: Hồng Giang

Ảnh internet

Anh mời em về thăm nơi đảo cát
Quê hương anh dào dạt sóng đại dương
Em sẽ thấy lòng chìm đắm vấn vương
Với nơi đây thiên đường rừng và biển

Bãi Cát Cò trong xanh vừa hiển hiện
Rừng quốc gia muôn vạn thú giỡn đùa
Động Thiên Long đặt chân đến hay chưa
Mà em thấy say sưa trong huyền ảo

Ra Cát Dứa anh mời em thăm đảo
Nô đùa cùng đàn khỉ dạo bồng lai
Bãi tắm tiên bờ cát trắng chạy dài
Đêm lửa trại kìa ai hồng đôi má

Thấy không em đảo quê anh đẹp quá
Biển bạc, rừng vàng hội tụ cả về đây
Lãng đãng chiều tà gió giỡn cùng mây
Đàn Voọc trắng chuyền cây chào du khách

Nếu có thể anh xin em đừng trách
Đảo Ngọc quê anh….
Sóng sánh…..
Ân tình !
29/05/2016 Hồng Giang.

Bài Thơ: BÓNG CHIỀU ! (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: BÓNG CHIỀU ! (Tác giả: Hồng Giang)

BÓNG CHIỀU !
Thơ: Hồng Giang

Ảnh internet

Trời nắng quá thơ trốn đi đâu hết.
Vần gieo rồi mà bút cứ nghiêng nghiêng.
Nắng buổi chiều sao ngươi cứ đâm xiên.
Làm khô héo cả nỗi niềm nhung nhớ.

Nửa vần thơ cũng để đành dang dở.
Bởi câu còn bỡ ngỡ nắng phân vân.
Chiều tháng năm loa kèn vẫn trắng ngần.
Phượng rực đỏ mong nhớ lần gặp ấy.

Hình bóng ai nhập nhòe trên trang giấy.
Nụ hôn nồng còn ngầy ngậy mùi hương.
Vòng tay ôm quyến luyến chẳng muốn buông.
Đành bỏ lại bởi đôi đường xa cách.

Cánh phượng buồn giấu vội vào trang sách.
Nửa vần thơ chữ trốn sạch còn đâu.
Mắt ngậm ngùi tình mãi mãi đậm sâu.
Tim lưu luyến nhuộm một mầu đỏ thắm.

Chiều hôm nay nắng buông dài hạ trắng.
Mình Anh ngồi …
Nhớ lắm …..
Bóng hình Em !
29/05/2015 Hồng Giang.

Bài Thơ: MƯA BÓNG MÂY (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: MƯA BÓNG MÂY (Tác giả: Mạc Phương)

MƯA BÓNG MÂY
Thơ: Mạc Phương

Mưa bóng mây đi ngang qua mùa hạ
Rơi cánh phượng hồng khắp ngả đường quen
Những khoảng bồi hồi náo nức đan xen
Bỗng ùa về êm êm trong ký ức.

Em lại khát sự bình yên lồng ngực
Nở nụ cười xua ấm ức ra đi
Thả tâm hồn thoát khỏi cõi sân si
Sống thanh thản với những gì đang có.

Vô tư đùa cùng bướm ong hoa cỏ
Bên lề đường ghẹo làn gió ngang qua
Bớt nhớ nhung mơ mộng mối tình xa
Mặc chợ đời bao người qua kẻ lại.

Tự thưởng thức mùi hương thơm hoa trái
Cánh đồng làng mùa gặt hái xôn xao
Con ngõ nhỏ rộn rã tiếng hỏi chào
Tháng năm chín lại ngọt ngào hương vị.

MP 29/5/2020
Ảnh internet

Bài Thơ: KHÉP LẠI NIỀM THƯƠNG (Tác giả: Dương Hoàng)

Bài Thơ: KHÉP LẠI NIỀM THƯƠNG (Tác giả: Dương Hoàng)

KHÉP LẠI NIỀM THƯƠNG
Thơ: Dương Hoàng

Thơ Dương Hoàng

Nói gì đây khi ngày đó qua rồi
Trang nhật ký nay ngồi ghi chép lại
Yêu một thuở giờ cũng đành xa mãi
Cho nỗi niềm tê tái một hồn đau

Nói gì đây khi tình đã úa màu
Có trách nữa thì xa nhau là thật
Bởi ta để tình yêu kia vuột mất
Cho lòng mình rách nát những tổn thương

Ta trách ta vì đã quá xem thường
Giờ chấp nhận trong đêm trường quạnh quẽ
Trang nhật ký kỷ niệm xưa len nhẹ
Thoáng qua hồn rồi khe khẽ vụt bay

Ta giận ta giờ ôm lấy đọa đày
Không ngăn được lệ cay nơi khoé mắt
Đành đem hết niềm đau này chôn chặt
Cho nỗi lòng không hiu hắt vì yêu

Đêm cô đơn sao lòng nhớ thật nhiều
Thôi khép lại với bao điều chưa nói
Có viết tiếp chỉ làm thêm mệt mỏi
Khép lại rồi vẫn còn nhói con tim.

DH
******************
NÓI GÌ ĐÂY

Nói gì đây mối tình đã qua rồi
Giờ nghĩ lại nhớ lời xưa hẹn ước
Từ ngày ấy đôi ta cùng chung bước
Vẫn hẹn lòng và ước mãi bên nhau

Thời gian trôi bao kỷ niệm sắc màu
Chúng ta mãi là của nhau anh nhé
Lời yêu thương em đã từng chia sẻ
Bầu trời cao làn giỏ nhẹ đưa hương

Ngày thân nhau ta chung một mái trường
Tình sâu nặng nên vấn vương còn mãi
Yêu em lắm như mùa hoa kết trái
Chẳng có gì chia cắt mãi chúng ta

Say men nồng tình cảm thật đậm đà
Thế mà vẫn như hương hoa bay mãi
Biết nói vậy khi em hay bàn cãi
Vẫn đẹp màu thắm mãi đẹp mùa kia

Biết nói gì khi tình đã chia lìa
Khi hai đứa chia đôi đường đôi ngả
Tình trong trắng nhưng bây giờ xa lạ
Biết nói gì có lẽ tại hai ta.
Ngày 29/ 05/ 2020, Ngọc Nguyễn

Bài Thơ: CHIỀU MƯA (Tác giả: Dương Hoàng)

Bài Thơ: CHIỀU MƯA (Tác giả: Dương Hoàng)

CHIỀU MƯA
Thơ: Dương Hoàng

Mưa hạ về đem tặng đá rong rêu
Như lưu dấu thời yêu còn khắc khoải
Kỷ niệm cũ làm hồn ta tê dại
Cho dấu buồn theo mãi với thời gian

Chuyện ngày xưa qua rồi những nồng nàn
Nhìn mưa đổ miên man trong chiều nhạt
Lọn gió thổi mà lòng không thấy mát
Có lẽ là do bỏng rát niềm đau

Chiều không tên làm cho dạ nát nhàu
Chợt thấy lạ sao nhớ nhau nhiều quá
Khi ngoài phố từng giọt mưa lã chã
Để con đường sỏi đá bám đầy rêu

Ta bâng quơ vì cứ nhớ từng chiều
Như lời hẹn còn bao điều chưa nói
Nên lặng lẽ nhìn mưa rơi mệt mỏi
Rồi chạnh lòng nhoi nhói ở trong tim

Chiều mưa rơi đường phố bỗng im lìm
Cơn gió thổi như tìm nơi hòa quyện
Còn gì nữa để cho hồn quyến luyến
Đá cũng buồn quên chuyện bám rong rêu.

DH

Bài Thơ: CÓ PHẢI RẰNG TA DẠI KHỜ KHÔNG NHỈ (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: CÓ PHẢI RẰNG TA DẠI KHỜ KHÔNG NHỈ (Tác giả: Hồng Giang)

CÓ PHẢI RẰNG TA DẠI KHỜ KHÔNG NHỈ
Thơ: Hồng Giang

Ảnh Internet

Có phải rằng ta dại khờ không nhỉ
Khi vô tình lạc ý nghĩ trong nhau
Nếu thật vậy xin được gánh nỗi đau
Để nơi ấy luôn một mầu vui vẻ.

Sóng xô bờ tóc mây vờn khe khẽ
Nụ hôn nồng nhè nhẹ gửi trao nhau
Muốn bên người xoa dịu bớt thương đau
Mà hạ cứ luôn nhạt mầu day dứt.

Dấu yêu ơi xin em đừng ấm ức
Mối tình si ta thực giấu trong tim
Mà tháng năm luôn mải miết kiếm tìm
Hãy cứ để lặng im như vậy nhé.

Anh với em hai cuộc đời cô lẻ
Bỗng một ngày muốn san sẻ vấn vương
Muốn bên nhau bước tiếp một đoạn đường
Câu thơ viết cũng dường như quyến luyến.

Chiều cuối hạ hai bờ môi hòa quyện
Bãi cát dài….
Con sóng cuốn…
Tình si!
28/05/2020 Hồng Giang.

Bài Thơ: ĐÊM CÔ QUẠNH (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: ĐÊM CÔ QUẠNH (Tác giả: Hồng Giang)

ĐÊM CÔ QUẠNH
Thơ: Hồng Giang

Ảnh internet

Đêm đã khuya một mình trong cô quạnh
Anh kiếm tìm nhặt nhạnh mấy vần thơ
Gửi về em người con gái trong mơ
Em nhận nhé kẻo thẫn thờ con chữ

Chút tình xa mà bấy lâu gìn giữ
Tháng năm dài cách trở có hanh hao
Nhưng trong anh dòng máu nóng khát khao
Từng đợt sóng vẫn tuôn trào say đắm

Hạ đã sang cánh Phượng hồng đỏ thắm
Em có còn trông ngóng mối tình si
Hay em quên mà chẳng nghĩ suy gì
Bao ngày tháng khắc ghi trong hoài niệm

Em còn yêu hay chỉ là trách nhiệm
Như con đò tìm kiếm bến sang sông
Gieo nỗi buồn lòng lữ khách ngóng trông
Gà đã gáy hừng đông vừa hửng sáng

Đêm cô quạnh ai đếm ngày đếm tháng
Chân trời xa…..
Đã rạng….
Ánh bình minh !
28/05/2016 Hồng Giang.

Scroll to Top