Bài Thơ: CHIÊM BAO KHUYẾT (Tác giả: Trúc Lâm)
CHIÊM BAO KHUYẾT
Thơ: Trúc Lâm
Rủ tình vào cõi chiêm bao
Lững lờ một chút tình vào lại ra
Nhớ thương xếp chật góc nhà
Nỗi buồn thủng thỉnh về qua ngõ lòng
Tâm hồn phủ lại rêu phong
Treo câu thơ lại bên song cửa sầu
Nhẹ nhàng dỗ khéo niềm đau
Mà nghe năm tháng ngả màu tiêu sơ
Phải chăng ta kẻ dại khờ
Trái tim hoen gỉ đành ngơ ngẩn rồi
Ngỡ tình sẽ ở lại vui
Nên chiêm bao khuyết ta ngồi lặng thinh
Khúc đêm hát tự ru mình
Thôi đừng thương nhớ bóng hình à ơi!
Xòe tay hứng tiếng mưa rơi
Ngỡ ta hứng được những lời thề xưa
Lệ sầu giờ đã đủ chưa
Hay bao nhiêu nữa mới vừa nhớ thương
Tình trôi về phía vô thường
Ta ngồi khâu lại vết tương tư lòng.