Tác giả Phú Sĩ

Tuyển tập những bài thơ hay của nữ thi sĩ Phú Sĩ đã được xuất bản trên ThiHuu.Com

Bài Thơ: TRĂNG TREO ĐÁY NƯỚC (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: TRĂNG TREO ĐÁY NƯỚC (Tác giả: Phú Sĩ)

TRĂNG TREO ĐÁY NƯỚC
Thơ: Phú Sĩ

(cảm tác thơ Mạc Phong Tuyền)

Thuở mẹ về với cha
Mảnh trăng non vẫn đong đầy thương nhớ
Dệt nợ duyên bên chiếc gàu sòng… tát nước bóng trăng mơ
Hương bưởi đong đưa … trên tóc mẹ đợi chờ
Họ thương nhau … mối tình quê …
… vào một đêm trăng khuyết….
Tình mẹ cha … trên cánh đồng … bao da diết…
Giọt mồ hôi … cũng biết nỗi thương lòng ….
Biết không em ….
Mình thương nhau … đêm trăng vẫn còn tròn…
Se ân tình theo câu hò trên cánh đồng dĩ vãng
Mồ hôi xưa nay rơi vào quên lãng…
Anh chẳng thiết áo nâu nhuộm bùn …
… em cũng chẳng buồn gánh nước đêm trăng …
Một vầng trăng …
…. hai mối tình trên mảnh đất quê mình…
Sao nay trăng buồn …
… chẳng còn treo đáy nước…
Chẳng biết sao này …
Chốn quê nghèo … có còn …
… dệt mãi những mùa thương ….

ẢNH TRỌNG KHANH NGUYỄN



Bài Thơ: XIN LỖI TÌNH YÊU (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: XIN LỖI TÌNH YÊU (Tác giả: Phú Sĩ)

XIN LỖI TÌNH YÊU
Thơ: Phú Sĩ

(cảm tác thơ Quang Vinh Lê)

Mình yêu nhau…
Một mối tình xây trên lâu đài ảo vọng…
Những lời hứa ngọt ngào anh xây mộng cho em
Em đã tin tình yêu rất ngọt mềm
Đã được tình anh dệt trên đôi bờ vai vững chãi…
Rồi sân ga tiễn bao chuyến tàu đi mãi…
Bình minh rồi … lại đến buổi hoàng hôn…
Tình yêu em,
Trôi theo gió bồn chồn…
Mùa hạ vàng … mùa đông tình bạc trắng …
Xuân đi ngang nuối tiếc đời thầm lặng …
Em biết rằng đời mình…
… chẳng có nổi bình minh…
Vẫn biết rằng tình anh rất chân thành …
Lời ước hẹn ngày nào …
….. em tin anh không vô tình buông vội…
Nhưng anh ơi… một đời bao xuân tới…
Mấy mùa trăng … em vẫn đợi chờ người…
Tuổi xuân trôi .. em chẳng đếm nữa rồi…
Anh có giật mình…
… khi tóc em …
…………………….. ngày thêm nhiều sợi bạc…
Xin lỗi ư!…
…. Có cứu vãn một nỗi lòng tan nát…
Bởi chuyến tàu đời … chẳng có một sân ga….

ẢNH HOÀNG NGUYÊN

Bài Thơ: MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN (Tác giả: Phú Sĩ)

MIỀN KÝ ỨC BỊ LÃNG QUÊN
Thơ: Phú Sĩ

“Miền ký ức giờ yên lành ngoan ngủ
Ta đâu dám về lay động những xôn xao
Đôi khi ta vẫn chạnh nhớ cồn cào
Cố gắng quên để chóng thành xa lạ..” Quang Vinh Lê

Khi đã đi qua, không quay về dĩ vãng
Miền ký ức ngọt ngào xao lãng của đời ta
Đau khổ song hành cùng hạnh phúc, chia xa
Niềm vui dễ quên, nỗi buồn theo ta mãi.

Không có nghĩa là muốn xóa tan quá khứ,
Mà hãy để tâm tình vào giấc ngủ yên
Hãy tập chôn vùi cất giữ nỗi niềm riêng
Để nó tan đi lặng lẽ miền băng tuyết

Đời vốn vô thường giữa yêu thương ly biệt,
Chẳng dể xóa đi phần đời biết vui buồn…
Chẳng dễ dàng chối bỏ với lãng quên
Dẫu biết cuối đời cũng trở về cát bụi …

Miền ký ức ồn ào một thời thương nhớ
Gói trọn ân tình một góc nhỏ trong tim
Lúc bên nhau người ta chẳng kiếm tìm
Giờ nuối tiếc đã xa miền dĩ vãng… (Phú sĩ)

ẢNH HOÀNG NGUYÊN



Bài Thơ: ANH SẼ VỀ …. (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: ANH SẼ VỀ .... (Tác giả: Phú Sĩ)

ANH SẼ VỀ ….
Thơ: Phú Sĩ

Anh sẽ về khi lúa trổ bông vàng
Hương thơm ngát hoà vang câu ước hẹn
Nhớ khi xưa ta xa nhau nấc nghẹn
Tiếng trong lòng mà nói chẳng thành câu

Anh sẽ về để chẳng phải nhớ nhau
Lúc đêm vắng cùng chụm đầu thổn thức
Bờ vai ngoan để em dựa mỗi lúc
Công việc em phải thức suốt canh thâu

Anh sẽ về khi hạt lúa nặng màu
Trong thu biếc đan cài bao thổn thức
Bù đắp cho em tình thêm rạo rực
Cháy cả khoảng trời là thực đó em. (Lộc Vũ Trọng)

Anh sẽ về khi trăng sáng êm đềm
Một mùa trăng trên cánh đồng ước hẹn
Anh sẽ cho em một tình yêu trọn vẹn
Bến sông chiều cho ta đến bình yên…

Anh sẽ về bên câu hát trao duyên
Con bướm vàng nỗi niềm riêng ngày cũ
Nhánh mù u nay xuân về thắm nụ
Cho bướm vàng đậu mãi nhánh mù u… (Phú Sĩ)

ẢNH của LỘC VŨ TRỌNG

Bài Thơ: CÓ MỘT NGÀY THƠ DẠI BỎ TA ĐI.. (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: CÓ MỘT NGÀY THƠ DẠI BỎ TA ĐI.. (Tác giả: Phú Sĩ)

CÓ MỘT NGÀY THƠ DẠI BỎ TA ĐI..
Thơ: Phú Sĩ

(cảm tác thơ quangvinh lê)

Có một ngày thơ dại bỏ ta đi…
Với những vấp ngã bên đời ta nếm trải ,
Ta lo sợ chẳng đường dài trễ nải
Trái tim mỏng mảnh ngày nào..Mơ mộng chẳng còn chi..
Tuổi thơ bỏ ta đi…
Là những buổi trưa đầu trần chân đất
Đuổi bắt chuồn chuồn dưới cái nắng chói chang
Là bát cơm lưng dưới mái nhà dột nát
Là những chiều muộn màng ra ngõ ngóng mẹ xa
Tuổi thơ lớn theo ta….
Ta tiếp nhận cuộc đời bằng đôi mắt hoài nghi,
Bằng trái tim non chân tình và yếu đuối,
Bằng những giọt lệ rơi nơi bến đời thầm lặng
Giữa dòng đời kia …
…….Ta không sao tìm chỗ đứng cho mình…..
Trong nắng bình minh …
Chim vẫn hót líu lo. ….Hoa vẫn tàn rồi nở…
Dòng sông vẫn trôi đi …. dòng đời vẫn cứ chảy âm thầm….
Ta gặp tuổi thơ mình trong giấc ngủ xa xăm….
Còn thấp thoáng mùi mồ hôi ngậm ngùi trên áo mẹ.
Có dáng cha hao gầy trên cánh đồng lặng lẽ.
Ta chạnh lòng , nước mắt bỗng tuôn rơi. …
Trời vẫn xanh trong, nhưng trong mỗi cuộc đời…
Ta nhận ra mình đã mất điều gì to lớn lắm. …
Giữa chốn thị thành đèn ngọn xanh ngọn đỏ
Ta lại nhớ về khoảng trời thơ dại chẳng buồn lo…
Có cánh đồng hương lúa mới xanh non,
thấp thoáng đàn trâu già đang nhởn nhơ gặm cỏ….
Ta không gọi tên được nỗi buồn ngày đó. …
Chỉ biết rằng …“đã bỏ lại hết rồi..
………………………Sau
…………………………….Một cuộc chia ly!!
-CÓ
Một ngày không giữ cho mình sự an nhiên được nữa
CÓ Một ngày
…………..Thơ Dại
……………………… Bỏ ta đi………”….

ẢNH TRỌNG KHANH NGUYỄN



Bài Thơ: THƠ KHÔNG LỜI CHO EM… (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: THƠ KHÔNG LỜI CHO EM... (Tác giả: Phú Sĩ)

THƠ KHÔNG LỜI CHO EM…
Thơ: Phú Sĩ

(cảm tác)

Em hối tiếc cuộc tình
Bằng giọt lệ nồng nàn thời con gái
Thuở mình bên nhau trong cuộc tình ngây dại
Dưới bóng trăng ngả màu không hứa hẹn ngày mai….

Em lạc lối đêm dài
Phía sau ánh đèn màu lung linh hồn tê tái
Là cái giá lạnh lùng trong hoang dại ngây say…
Em còn…có một …
Ngày mai….?

Hãy nuối tiếc đi em
Về một cuộc tình em để cho rơi lại
Hóa cánh thiêu thân lay lắt giữa đêm dài
Và khóc khi anh còn có thể…
Đặt nụ hôn nồng nàn trong cuộc đời em….
Đừng để bóng đêm tàn …
Chia cắt đời mình … trong nỗi sợ buông lơi …
Ta chỉ còn
.. Một..
……..quãng đời im lặng
……………………………….Đó
……………………………………Trong nhau

ẢNH ST

Bài Thơ: VẦNG TRĂNG RƠI (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: VẦNG TRĂNG RƠI (Tác giả: Phú Sĩ)

VẦNG TRĂNG RƠI
Thơ: Phú Sĩ

Vầng trăng nào của một thời yêu vội
Ánh vàng soi đêm bàng bạc xa rồi
Lối đường về nay chiếc bóng đơn côi
Phương xa ấy có thương người dang dở

Vầng trăng nào của một thời chìm nổi
Kiếp tha hương ta cứ mãi đi tìm
Suốt quảng đời như tăm cá bóng chim
Thân nổi trôi như lục bình giăng lối

Trăng thu có soi nỗi lòng đêm tối
Giọt lệ sầu làm ướt đẫm trang thơ
Mây lặng buồn ngân nga khúc bơ vơ
Cùng ta đếm những vì sao tiếc nuối

Trăng thu nay có còn chăng hờn tủi
Kỷ niệm buồn về một thuở chiều rơi
Hãy cùng ta trao đôi khúc tình đời
Vầng trăng khuyết đã chia đôi duyên nợ

Vầng trăng rơi cho mối tình đã lỡ
Anh có còn thương mảnh vỡ đợi chờ
Để một ngày ta cùng ngắm trăng mơ
Kẻ tha hương còn có nơi để nhớ…



Bài Thơ: BÂNG KHUÂNG NGÀY CUỐI NĂM! (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: BÂNG KHUÂNG NGÀY CUỐI NĂM! (Tác giả: Phú Sĩ)

BÂNG KHUÂNG NGÀY CUỐI NĂM!
Thơ: Phú Sĩ

Ngày cuối năm…
Gói ghém lại những điều tưởng như là cũ kĩ.
Bao bọc yêu thương trong muôn nẻo yêu thương…
Nhẹ nhàng khép đi mơ ước những đêm trường…
Đếm chậm thời gian, … theo dòng đời mộng tưởng
Ngày cuối năm …
……….phố bồi hồi những âm vang vụn vỡ
Những tia nắng đầu ngày còn bảng lảng sương rơi
Phố uống trọn những ánh nhìn, vội vã bước bên đời.
Mỗi phút qua đi, mỗi khoảnh khắc trong đời ta lưu giữ
Ngày cuối năm, … trong cuộc đời lữ thứ
Tấm màn cuộc đời …khép lại một mùa xa,
Ta để lòng mình mãn nguyện bản tình ca.
Dẫu trong ta…
Có những điều chưa phải là trọn vẹn,
Có những yêu thương ta vô tình đánh mất
Có những nghẹn lòng, ẩn khuất trong tâm…
Ngày cuối năm cho tấm lòng xa xứ,
Mắt trông quê nhưng chưa nẻo quay về,
Những nỗi lòng còn buồn theo con nước
Những dòng người còn muộn buổi tan ca ….
Những ngày cuối năm, ….
Có chút gì … đong đầy … thương nhớ xót xa…
Ẩn trong những nụ cười trên môi tươi nở
Phút ấm lòng những bồi hồi chan chứa
Một mùa đông ấp ủ chút hương nồng
Ngày cuối năm, ,
Thoảng mùi vị tinh khôi ngọt ngào buổi sớm
Thoáng chòng chành nắng đợi gió bên song
Lắng nghe café rơi tí tách chạm đáy lòng,
Phút giao mùa không còn vùng giới hạn…
Ngày cuối năm, … yêu thương xin hãy ngủ
một góc nào …. trong ngăn kéo của trái tim

ẢNH TRỌNG KHANH NGUYỄN

Bài Thơ: BÔNG BÍ VÀNG KỶ NIỆM (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: BÔNG BÍ VÀNG KỶ NIỆM (Tác giả: Phú Sĩ)

BÔNG BÍ VÀNG KỶ NIỆM
Thơ: Phú Sĩ

(cảm tác)

Bông bí ngày xưa một thời để nhớ
Nhịp sống quê hương trên mỗi bước đường
Hoa bí vàng thấp thoáng nắng chiều vương
Đón gió xuân nồng nàn hương phơi phới

Em nhớ mãi một mùa hoa bí đợi
Sắc nhuộm vàng rực rỡ ánh chiều rơi
Bởi ai trao ước hẹn đến bên đời
Lời Ong bướm hoa bí buồn hờn tủi

Rồi mưa rơi, chôn vùi đời quên lãng
Hoa bí tàn nức nở bạc tình xưa
Lời ca buồn theo năm tháng tiễn đưa
Bến sông vắng người xưa không trở lại

Lời ước hẹn nay qua cầu rơi vãi
Bởi lời buồn nghiêng ngả mái chèo quê
Giọng ai ru thổn thức mỗi đêm về
Tình rơi vội bởi cầu tre lắt lẽo!

Sóng đời trôi sông chảy về muôn nẻo
Đường quê giờ bông bí chẳng còn theo
Nụ tình xưa ấm mãi chốn quê nghèo
Nay phai rồi hoa tàn theo xác pháo…

ẢNH ST



Bài Thơ: NHỮNG CON ĐƯỜNG MÙA XUÂN (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: NHỮNG CON ĐƯỜNG MÙA XUÂN (Tác giả: Phú Sĩ)

NHỮNG CON ĐƯỜNG MÙA XUÂN
Thơ: Phú Sĩ

Những con đường mùa xuân nối dài chân lữ khách
Kỷ niệm đong đầy cất giữ dấu chân qua
Những con đường điệu đàng nép mình dưới ngàn hoa
Tận hưởng vị mưa xuân bao ngọt ngào, dịu mát …
Những con đường xà cừ ngút ngàn xanh thẫm lá.
Ngăn giọt mưa đầu mùa đừng vương mái tóc em,
Ta vụng về nghiêng mình hứng hạt mưa rơi,
Gom từng giọt ngất ngây cho riêng mình mãi mãi,
Những con đường kiêu sa buông dài nhành liễu,
Thả chuỗi hạt thời gian se se đến buốt lòng
Ta muốn dang tay thổi hơi ấm tình nồng
Thả trên vai em gầy một giọt hồng chan chứa. …

Những con đường… ta qua … còn xa nữa,
Dưới lớp nhựa vô tình loang loáng ánh xuân kia,
Không biết còn nồng nàn… Lưu lại dấu chân xưa
Ta và em lâu bên nhau sau mỗi giờ tan lớp
Những con đường… bây giờ dải lụa đen óng mượt
Đưa những bánh xe tròn trôi mãi miết về đâu!

Những con đường quê ta khấp khểnh những nhịp cầu,
Cỏ dại hai bên đường hôi nồng mùi gian khó
Những hạt mưa xuân đọng đầy trên mắt mẹ
Chìm khuất các nếp nhăn sau mỗi nụ cười…..

Ta men theo dòng cày nhặt nhạnh tuổi thơ rơi,
Theo lối mòn ruộng xa phủ đầy hương rau má,
Theo vạt cỏ xanh rì vết chân trâu lầy lội,
Những vết mòn ngoằn ngoèo nhóm thắp ước mơ trôi

Rồi đến một ngày ta đếm bước ngược xuôi
Con đường dẫn ta về nơi phồn hoa phố thị,
Rồi bụi bặm, tắc đường và nỗi niềm sầu lụy
Hội ngộ, chia lìa… Rồi, hờn giận!. yêu thương..
Ta dừng lại nhìn trời, mưa bụi vẫn bay bay,
Giọt nước ngậm ngùi cay cay, dòng khói tỏa!

Vậy là thêm một mùa xuân qua nữa , ….
Những con đường mùa xuân vẫn lấp lánh sắc màu..
Giá có thể như xưa con đường thuở ngọt ngào
Ta nhón chân sáo tung tăng lòng lao xao đếm bước
Những con đường mùa xuân trải đầy hương hoa đất
Những lá cỏ non mềm nặng trĩu những giọt mưa…

ẢNH TRỌNG KHANH NGUYỄN

Scroll to Top