Bài Thơ: MẸ TÔI (Tác giả: Bách Tùng Vũ)
MẸ TÔI
Thơ: Bách Tùng Vũ
Một đời khó nhọc vì con
Thân cò lặn lội héo hon tháng ngày
Giọt mồ hôi mặn, mắt cay
Gian lao vất vả…rủi may phận đời…
Con thương Mẹ quá Mẹ ơi
Chiều nay nhớ lại… Những lời ru xưa …
Sau hè bụi chuối gió đưa …
Ầu ơ…Câu hát như vừa hôm qua
Trời mưa lay đám hoa cà
Ru em…con ngóng… Mẹ à Mẹ đâu?
Mẹ còn lặn lội đồng sâu
Mò cua bắt ốc ,hái rau mang về…
Những ngày mưa gió lê thê
Thương đàn con nhỏ ngô nghê đói lòng
Rau rừng ăn với tép đồng
Ráng ăn gắng nuốt kiếm dòng sữa non
Sữa này là để cho con
Ôm bầu vú Mẹ bú ngon bú lành…
Dẫu là một chút rau canh
Có trong sữa Mẹ con nhanh lớn dần
Cuộc đời thay đổi trăm lần
Lên non xuống bể cực thân dãi dầu…
Những đêm gió bấc canh thâu
Cha cày Mẹ cuốc, đèn dầu lét leo…
Thương đàn con nhỏ nhóc nheo
Đêm dài cặm cụi hắt heo mưa phùn
Ban ngày chân lấm những bùn
Đêm xuống không nghỉ, vẫn luồn trong mưa
Cái nghèo đeo bám dây dưa
Dài năm, rộng tháng mà chưa dứt nghèo…
Vì sinh thân phận bọt bèo
Mẹ tôi cũng đặng chiều theo ý trời
Thân gầy lam lũ một đời
Đói no kham khổ không lời oán than…
Chiều nay con gửi gió ngàn
Nhắn lời đến Mẹ… Vô vàn… Thương yêu…!
BÁCH TÙNG VŨ 14/5/2017.