Bài Thơ: ĐÊM ĐÔNG (Tác giả: Dương Hoàng)
ĐÊM ĐÔNG
Thơ: Dương Hoàng
Đông làm nhạt nắng hoàng hôn
Chiều hoang tím rịm ngõ hồn thêm sâu
Sương giăng phủ kín trên đầu
Gió lùa hơi lạnh đêm thâu nhớ người
Một màu u ám kém tươi
Làm ta cũng thấy hơi lười nhớ quên
Nỉ non rả rích vang rền
Côn trùng kêu khóc vẳng bên tai mình
Sao trời diệu vợi lung linh
Đêm đông quạnh quẽ cho mình buồn tênh
Dường như tâm cũng bồng bềnh
Nhớ về nơi ấy lênh đênh mộng sầu
Thương người đắng lá sầu đâu
Nhớ ai một thuở bên cầu ngắm trăng
Chỉ tay lên hỏi chị hằng
Tình này có được hay chăng hỡi người
Chiều tàn cảnh cũng chơi vơi
Lá khô rụng xuống bên đời quạnh hiu
Tự dưng thấy nhớ thương nhiều
Đông làm lạc lõng liêu xiêu cõi lòng.
D H 2019