Bài Thơ: THỜI GIAN KHÔNG TRỞ LẠI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Bài Thơ: THỜI GIAN KHÔNG TRỞ LẠI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

THỜI GIAN KHÔNG TRỞ LẠI
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Thời gian trôi không bao giờ trở lại
Thuở xuân thì em cô gái dễ thương
Trong trắng ngây thơ cắp sách tới trường
Anh cùng em ta chung đường đi học

Những chiều thu heo may vờn mái tóc
Sánh vai nhau ta bước dọc hàng cây
Bẽn lẽn lần đầu hai đứa nắm tay
Nụ hôn ngọt ngào ngất ngây say đắm

Anh vẫn nhớ em môi hồng má thắm
Nụ cười tươi hiền toả nắng lung linh
Bao năm qua vẫn nguyên vẹn bóng hình
Anh nhớ mãi một mối tình khờ dại

Anh về đây sau bấy mùa hoa cải
Nở rồi tàn trên bờ bãi sông quê
Một mình lang thang bước dọc chân đê
Mong thời gian quay ngược về thuở ấy

Con sông quê vẫn êm đềm xuôi chảy
Anh đợi hoài mà có thấy em đâu
Hỏi dòng sông thấy con sóng lắc đầu
Giờ ký ức chìm sâu trong dĩ vãng.

Sài Gòn, Ngày 10/10/2019

Bài Thơ: NGƯỜI CÓ VỀ KHÔNG (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Bài Thơ: NGƯỜI CÓ VỀ KHÔNG (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

NGƯỜI CÓ VỀ KHÔNG
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Tháng mười rồi biết người có về không
Đám cải ngày xưa trổ ngồng rồi đó
Cuối chân đê chiều hắt hiu thương nhớ
Thu cạn mùa heo may gió bơ vơ

Hoàng hôn tím có người vẫn đợi chờ
Mắt ngóng trông mỗi khi đò cập bến
Mùa thu trước ai đã từng hò hẹn
Sẽ trở về cùng nâng chén giao bôi

Con sông quê dòng nước lững lờ trôi
Có phải chăng người quên lời hẹn ước
Ai đã thề khi nắm tay lần trước
Tháng mười quay về ta được nên duyên

Người biết chăng bến cũ vẫn đợi thuyền
Vẫn thủy chung với lời nguyền vàng đá
Chắc người an vui ở nơi xứ lạ
Chẳng nhớ quê nhà vì đã lãng quên

Có một người vẫn thổn thức gọi tên
Cô đơn một mình ngồi bên bến cũ
Gặm nhấm nỗi buồn một thời quá khứ
Sóng cuộn trong lòng vần vũ con tim.

Sài Gòn, Ngày 10/10/2020

Bài Thơ: THỦ ĐÔ NGÀY GIẢI PHÓNG (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Bài Thơ: THỦ ĐÔ NGÀY GIẢI PHÓNG (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

THỦ ĐÔ NGÀY GIẢI PHÓNG
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Giữa tháng mười man mác gió heo may
Em có cùng anh về đây dự hội
“Giải phóng thủ đô” giữa lòng Hà Nội
Mùa thu vàng bước trên lối mòn xưa

Bên hồ Tây heo may gió thu lùa
Hương hoa sữa vẫn thoảng đưa trong gió
Nắm tay nhau ta nhắc về ngày đó
Bộ đội tràn về cờ đỏ vàng sao

Thu Hà Nội vẫn say đắm ngọt ngào
Sáu sáu năm với biết bao đổi mới
Người Hà Thành ngẩng cao đầu bước tới
Xứng đáng tự hào Hà Nội – Thủ Đô

Về nhé em ta tới các cửa ô
Nắm tay nhau bên bờ hồ bước chậm
Mây trắng trời trong tình người nồng ấm
Hai đứa mình sẽ say đắm bên nhau.

Sài Gòn, Ngày 10/10/2020

Bài Thơ: GIỮA THÁNG MƯỜI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Bài Thơ: GIỮA THÁNG MƯỜI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

GIỮA THÁNG MƯỜI
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Giờ đây đã giữa tháng mười
Muốn về chốn cũ gặp người năm xưa
Cuối thu thời tiết giao mùa
Thương em ngày ấy vẫn chưa biết gì

Lệ sầu chưa ướt hoen mi
Ngây thơ mắt biếc xuân thì xinh tươi
Trên môi lấp lánh nụ cười
Chính em ngày ấy là người trong mơ

Dịu hiền trong trắng ngây thơ
Còn anh mới lớn dại khờ biết chi
Ba năm tới lớp cùng đi
Biết bao ký ức mùa thi cuối cùng

Chúng mình hai đứa người dưng
Nắm tay ta nói ngập ngừng tiếng yêu
Nụ hôn ngây ngất phiêu diêu
Cuối thu ngày ấy một chiều bên sông

Ngờ đâu em bước theo chồng
Tiễn em vạt cải trổ bông hoa vàng
Anh về trên chuyến đò ngang
Tháng mười se gió chiều hoang tím màu.

Sài Gòn, Ngày 11/10/2020

Bài Thơ: CHUYỂN MÙA (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: CHUYỂN MÙA (Tác giả: Hồng Giang)

CHUYỂN MÙA
Thơ: Hồng Giang

Gió giỡn đùa lay vờn chùm hoa Sữa
Mưa ngả nghiêng ướt đẫm nửa vần thơ
Tháng mười mà mưa gió cứ thờ ơ
Se sắt cả bao đợi chờ nhung nhớ

Em bảo anh chúng mình là duyên nợ
Trọn kiếp này đừng để nỡ nghe anh
Giọt sương chiều vương kẽ lá mong manh
Yêu thương đó sao chòng chành đến vậy

Có phải thu làm con tim run rẩy
Hay tại vì em hờn lẫy đẩu đâu
Để chiều buồn nặng trĩu dưới cơn ngâu
Xao xác lá bạc mầu đêm hò hẹn

Thơ anh viết vần gieo sao ứ nghẹn
Chữ nhạt nhòa len lén đợi chờ nhau
Tưởng êm đềm mà sao chợt thấy đau
Nỗi nhớ cũng đục ngàu trong chát đắng

Phút giao mùa anh nghe lòng trống vắng
Cuối thu rồi ….
Im ắng quá ….
Người ơi !

Mưa buồn 10/10/2017 Hồng Giang.

Bài Thơ: THU THAY ÁO (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: THU THAY ÁO (Tác giả: Hồng Giang)

THU THAY ÁO
Thơ: Hồng Giang

Em đi đâu để thu vàng thay áo
Phút giao mùa huyền ảo đến ngẩn ngơ
Anh đi tìm dĩ vãng nửa vần thơ
Cung đàn cũ thờ ơ chờ nốt nhạc

Phải chăng em mùa thu này đã khác
“Con Nai vàng ngơ ngác” giữa vườn xưa
Hạt ngâu chờ ai đó đón cơn mưa
Chiều sóng sánh chút duyên thừa sót lại

Anh viết nốt bài thơ tình khắc khoải
Gửi cho đời đâu phải của riêng anh
Nét bút ngiêng nên câu chữ chòng chành
Vần viết vội mong manh đầy sương khói

Nhưng chứa đựng bao nhiêu điều mong mỏi
Tháng ngày dài anh muốn nói cùng em
Dẫu cuộc đời còn khốn khó bon chen
Bao luyến ái lấn chèn chưa bày tỏ

Bài thơ thu anh viết đành để ngỏ
Đợi ai về …..
Cơn gió …
Cũng hanh hao !

08/10/2017 Hồng Giang.

Bài Thơ: CHỜ ANH DƯỚI HOÀNG HÔN (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: CHỜ ANH DƯỚI HOÀNG HÔN (Tác giả: Hồng Giang)

CHỜ ANH DƯỚI HOÀNG HÔN
Thơ: Hồng Giang

Em chờ anh chiều hoàng hôn màu tím
Nắng nhạt nhòa như lịm cả nhớ mong
Ngóng trông hoài đắng chát cả nỗi lòng
Mà sao mãi thuyền anh không trở lại

Sóng chiều nay cũng dập dồn hoang hoải
Bờ cát dài anh mê mải nơi đâu
Gió u mê xin hãy bắc nhịp cầu
Gửi đến anh cho tròn câu thề hẹn

Câu ước ao nửa chừng sao ứ nghẹn
Khúc giao mùa chợt chẹn đắng vành môi
Con nước ròng thuyền cứ lững lờ trôi
Mặc kệ bến tủi hờn ngồi trông ngóng

Giọt lệ sầu bờ mi em ứ đọng
Chiều hoàng hôn con sóng cũng lao xao
Nỗi nhớ kia sao lại cứ dâng trào
Đem ký ức ùa vào tim buốt giá

Ở nơi nào thuyền anh còn nghiêng ngả
Có hay rằng ….
Em hóa đá….
Vọng phu !

09/10/2015 Hồng Giang.

Bài Thơ: NẮNG CUỐI THU (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: NẮNG CUỐI THU (Tác giả: Hồng Giang)

NẮNG CUỐI THU
Thơ: Hồng Giang

Anh nhặt nắng gom thu vàng sót lại
Gói mây trời tìm mê mải đắm say
Giọt sương chiều vương khóe mắt cay cay
Hoàng hôn giấu tháng ngày dài bận rộn

Thu dỗi hờn giữa bao nhiêu bề bộn
Sợ gió mùa lẩn trốn lúc đông sang
Bởi cuộc đời còn đầy rẫy trái ngang
Nên nhiều lúc bẽ bàng trong bối rối

Lão thời gian dường như đang rất vội
Đem tháng mười lầy lội những cơn ngâu
Sóng đẩy xô bờ cát trắng đục ngầu
Bà mẹ biển hỏi đâu lời ru cũ

Chiếc lá khô ven đường sao héo rũ
Đàn chim trời tìm chốn ngủ bình yên
Có những điều tưởng mãi mãi vẹn nguyên
Mà bỗng chốc lọt qua miền sáng tối

Nắng cuối thu chiều nay như mắc lỗi
Hoàng hôn buồn ….
Mang tội …..
Với tình si !

09/10/2017 Hồng Giang.

Bài Thơ: NẶNG TÌNH (Tác giả: Thanh Hùng)

Bài Thơ: NẶNG TÌNH (Tác giả: Thanh Hùng)

NẶNG TÌNH
Thơ: Thanh Hùng

Nặng tình nhận lấy chơi vơi
Nỗi đau kéo tận nửa đời mênh mông
Từ khi xa một bóng hồng
Trong lòng khắc khoải như đông ùa về

Nặng tình vì mãi u mê
Đến khi tỉnh ngộ não nề hồn ta
Chắc xưa bởi quá thật thà
Theo tình…tình bỏ xót xa bao mùa

Nặng tình nếm vị chát chua
Cùng men cay đắng một vùa ôm say
Tự ta cùng nỗi đọa đày
Một ngày nhận biết mới hay chỉ là

Nặng tình ngày ấy trải qua
Tim non rỉ máu nhạt nhòa hận sâu
Từ khi người bước qua cầu
Ta còn rong ruổi bể dâu trốn tìm

Nặng tình lịm chết con tim
Biết không mà vẫn nổi chìm vì nhau
Rồi khi nhoè nhoẹt úa màu
Nửa hồn cay đắng nửa đau rã rời

Nặng tình nhận lấy chơi vơi.

P T H

Bài Thơ: EM SỢ (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: EM SỢ (Tác giả: Hồng Giang)

EM SỢ
Thơ: Hồng Giang

Em bảo rằng nắng mãi sợ thu đau
Nhưng mưa mau cũng nhạt mầu nhung nhớ
Bởi chúng ta vẫn còn trong cách trở
Câu thơ buồn dang dở lắm người ơi.

Anh đi tìm từng con chữ rụng rơi
Gói ghém lại để rồi trao ai đó
Em nhận nhé cho môi hồng mãi đỏ
Nụ cười xinh để ngỏ tháng năm dài.

Cuối thu rồi cơn gió muộn giằng giai
Làn tóc rối buông bờ vai nghiêng ngả
Sao em cứ để chiều thu xa lạ
Trái tim anh mệt lả nỗi mong chờ.

Em sợ gì thơ mãi chỉ là thơ
Mặc ai đó ngẩn ngơ vì ai đó
Vườn hoa Cải vẫn vàng tươi trong gió
Câu thơ tình để ngỏ nhớ người dưng.

Tháng mười rồi người ơi chớ quay lưng
Trời trở lạnh…
Xin đừng…
Xa xôi quá!

09/10/2019 Hồng Giang.

Scroll to Top