Bài Thơ: CÓ NGƯỜI MẸ (Tác giả: Thanh Hùng)
CÓ NGƯỜI MẸ
Thơ: Thanh Hùng
Có người mẹ mỗi chiều ra đứng ngóng
Con ở đâu không một bóng quay về
Bao năm rồi lòng mẹ cứ ủ ê
Vẫn chờ đợi dù cố lê bước mỏi
Nhớ ngày đó con đi theo tiếng gọi
Rời quê hương trong bối cảnh hoang tàn
Con lên đường mang theo ít hành trang
Theo lý tưởng vinh quang vì tổ quốc
Rơi nước mắt xa người con thân thuộc
Biết con đi khó lòng được trở về
Quyết một lòng vì thôn xóm làng quê
Theo tiếng gọi thiêng liêng vì sông núi
Chiều bóng xế mình mẹ buồn lầm lũi
Biết con thơ không về nữa được rồi
Gởi thân mình nơi miền đất xa xôi
Trả ơn nước con nằm nơi mộ địa
Ai gieo rắc cuộc chiến tranh phi nghĩa
Để mẹ già không thể gặp lại con
Qua nhiều năm sức lực đã hao mòn
Mẹ cũng biết con đã tròn nghĩa vụ
Mẹ vẫn thể mỗi chiều hoàng hôn phủ
Dõi mắt nhìn mà lệ cứ rưng rưng
Mấy mươi năm khắp nơi đã vui mừng
Nhưng đâu đó vương nỗi buồn của mẹ
Có người mẹ vóc dáng gầy lặng lẽ
Trong chiều buồn lê bước nhẹ quạnh hiu.
P T H