Thơ HÃY MẠNH MẼ LÊN! Tự động viên bản thân cực hay

Tuyển tập những bài thơ hay với chủ đề HÃY MẠNH MẼ LÊN !!! (thơ tự động viên, an ủi, khuyên nhủ bản thân) đã được đăng tải trên trang thơ Thi Hữu.

Hãy Mạnh Mẽ Lên - Thơ khuyên nhủ, an ủi, động viên bản thân

Thơ tự động viên bản thân hãy cố gắng lên để vượt qua những khó khăn, gian khổ trước mắt, đừng bao giờ nản chí; Thơ khuyên nhủ chính ta hay những người bạn hãy kiên cường vượt qua thử thách trong tình yêu & cuộc sống để rồi cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn;.v.v.

Bài Thơ: LÀ CON GÁI EM HÃY LUÔN GHI NHỚ (Tác giả: Tùng Trần)

Bài Thơ: LÀ CON GÁI EM HÃY LUÔN GHI NHỚ (Tác giả: Tùng Trần)

LÀ CON GÁI EM HÃY LUÔN GHI NHỚ
Thơ: Tùng Trần

Là con gái em phải luôn ghi nhớ
Dẫu cuộc đời có trắc trở đến đâu
Chớ bi quan kẻo xuân sắc phai màu
Mạnh mẽ lên đương đầu cùng thử thách

Là con gái em phải luôn biết cách
Giữ cho mình trong sạch nét thanh tao
Nếu như không muốn mắt lệ tuôn trào
Sống hững hờ tự làm đau mình đấy

Là con gái em đừng nên bóng bẩy
Vẻ bề ngoài chẳng bao lấy nết na
Chỉ cần em có bản tính thật thà
Dù cơ hàn chẳng xa hoa vẫn tuyệt

Là con gái em đừng nên da diết
Nhớ một người chẳng tha thiết thủy chung
Kẻo nỗi đau mãi dai dẳng chất chồng
Thà vứt bỏ cho lòng không bận bịu

Là con gái em phải luôn hứng chịu
Những muộn phiền mang âm điệu bi thương
Cứng cỏi lên để người chẳng xem thường
Vì mạnh mẽ là cung đường hạnh phúc

Là con gái em phải mau kết thúc
Nỗi dày vò cho đúng lúc nghe chưa
Lỡ một ngày chân dẫm lối đi xưa
Biết dè chừng vẫn chưa bao giờ trễ

Là con gái em phải luôn như thế
Bởi cuộc đời lắm dâu bể gian truân
Phải tự mình thương lấy chính bản thân
Đem niềm vui làm tinh thần động lực

Là con gái em không nên giành giật
Nếu của mình thì sẽ chẳng mất đâu
Nhớ nha em đừng sống quá cơ cầu
Sẽ thấy đời đầy sắc màu hi vọng.

17/12/2017



Bài Thơ: LẠI ĐÂY EM (Tác giả: Nguyễn Hưng)

Bài Thơ: LẠI ĐÂY EM (Tác giả: Nguyễn Hưng)

LẠI ĐÂY EM
Thơ: Nguyễn Hưng

Lại đây em và thôi đừng khóc nữa
Đoạn đường dài mình chia nửa nhé em
Hãy để anh lau khô giọt ướt nhèm
Và nỗi buồn cứ xem là dĩ vãng.

Ở ngoài kia thu đang về lãng đãng
Hàng cây già đã khoác áo vàng phai
Đời bấy nhiêu đâu có phải là dài
Đừng đau khổ phí hoài thêm năm tháng.

Buồn đủ rồi hãy vui lên mỗi sáng
Viết vần thơ lai láng khúc nhạc yêu
Và cùng nhau khi nắng đã nhạt chiều
Ngắm hoàng hôn lãng phiêu về bến mộng.

Em có nghe con tim mình xáo động ?
Thẳm trong lòng tiếng vọng khúc tình ru
Nắm tay anh xoá đi những sương mù
Cười lên nhé cho dù đời giông bão.

Rồi hôm nay trên con đường bước dạo
Đạp lá vàng ta ngạo nghễ bàn chân
Có sá chi đời mấy độ phong trần
Bởi cuộc đời là nhân tình thế thái.

Mạnh mẽ lên dù hồn còn tê tái
Buông hận sầu đừng ngoái lại hôm qua
Bờ vai anh sẽ lấp hết dương tà
Để cuối đường ngàn hoa cùng nở thắm.

Lại đây em… nhận tình anh say đắm
Cùng dìu nhau… trên dặm bước đường xa.

– Nguyễn Hưng –
HN, 23/08/2017

Bài Thơ: MẠNH MẼ LÊN EM (Tác giả: Tùng Trần)

Bài Thơ: MẠNH MẼ LÊN EM (Tác giả: Tùng Trần)

MẠNH MẼ LÊN EM
Thơ: Tùng Trần

Mạnh mẽ lên để vượt qua sóng gió
Muốn sinh tồn cần phải có lòng tin
Chẳng ai thương bằng chính bản thân mình
Đôi khi sống quá chân tình là dại

Đừng sợ sệt khi một lần vấp phải
Cho mắt buồn rơi vãi giọt mưa sa
Bởi xưa nay mang thân phận đàn bà
Luôn hứng chịu xót xa và cay đắng

Mạnh mẽ lên vì cuộc đời rất ngắn
Đớn đau thêm thì cũng chẳng được gì
Chuyện đã rồi thôi hãy cố quên đi
Kẻo thời gian làm xuân thì dang dỡ

Đáng hay không để nghẽn làn hơi thở
Mãi chạnh lòng nức nở mấy ai hay
Có những điều phải học cách buông tay
Để tự mình vươn vai mà bước tiếp

Mạnh mẽ lên vì đời còn tươi đẹp
Mở tấm lòng đừng tự ép bản thân
Rồi thời gian sẽ thắm thoát trôi dần
Muốn bình yên thì cần nên mạnh mẽ.

29/06/2017



Bài Thơ: AI TRONG ĐỜI (Tác giả: Tùng Trần)

Bài Thơ: AI TRONG ĐỜI (Tác giả: Tùng Trần)

AI TRONG ĐỜI
Thơ: Tùng Trần

Đừng oán than số phận mình đen bạc
Vốn dĩ đời có họp có ly tan
Cớ sao người rơi dòng lệ đẫm chan
Lên khoé mi để mang thêm hờn tủi

Chuyện đã rồi cần chi mà nhớ tới
Hãy thả lòng nhẹ theo áng mây trôi
Bởi đường đời còn rộng lắm ai ơi
Mạnh mẽ lên tìm nụ cười trở lại

Ai trong đời cũng một lần ngây dại
Vấp ngã rồi thì phải tự đứng lên
Để mai này bước trên nẽo chông chênh
Chẳng ngỡ ngàng khi gập ghềnh trắc trở

Hoa đâu phải bốn mùa đều đua nở
Người khác gì nào muôn thuở đắng cay
Nên vững vàng hướng đến một ngày mai
cuộc đời không gì luôn tồn tại.

22/06/2017

Bài Thơ: MẠNH MẼ LÊN TÔI ƠI ĐỪNG TUYỆT VỌNG (Tác giả: Tùng Trần)

Bài Thơ: MẠNH MẼ LÊN TÔI ƠI ĐỪNG TUYỆT VỌNG (Tác giả: Tùng Trần)

MẠNH MẼ LÊN TÔI ƠI ĐỪNG TUYỆT VỌNG
Thơ: Tùng Trần

Mạnh mẽ lên tôi ơi đừng tuyệt vọng
Buồn làm gì chỉ uổng phí hoài công
Đời còn dài..đường rộng lớn mênh mông
Vấn vươn chi thứ không còn tồn tại

Buông bỏ hết và bắt đầu làm lại
Cuộc đời này đâu phải có riêng ta
Còn nhiều người trong bão tố phong ba
Nên hãy lấy đó là niềm an ủi

Đừng buồn vì một đống tro tàn lụi
Để tâm hồn đeo mãi nỗi chơi vơi
Nhớ hay quên thì cũng đã qua rồi
Nếu có thể hãy cười lên tôi ạ

Dù đó là một nụ cười giả lã
Vẫn còn hơn buồn bã đúng không nào
Cho lối đời chân bước chẳng chênh chao
Đi tìm lại chút sắc màu cuộc sống

Mạnh mẽ lên tôi ơi đừng tuyệt vọng.

02/06/2017



Bài Thơ: NỤ CƯỜI PHÍA TRUỚC (Tác giả: Tùng Trần)

Bài Thơ: NỤ CƯỜI PHÍA TRUỚC (Tác giả: Tùng Trần)

NỤ CƯỜI PHÍA TRUỚC
Thơ: Tùng Trần

Đừng nản lòng vì đời còn khốn khó
Mà hững hờ rồi từ bỏ ước mơ
Biển rộng mấy vẫn có một bến bờ
Người cũng vậy hãy mong chờ phía trước

Mạnh mẽ lên đừng để chân chùng bước
Nếu môi còn muốn được nở nụ cười
Phải nhớ đem những mặc cảm chôn vùi
Không cho phép mắt mình rơi dòng lệ

Gắn phấn đấu chẳng phiền hà câu nệ
Vì tuổi xuân đâu thể đứng đợi chờ
Đến khi mình đã hết nỗi chơ vơ
Thì có lẽ giấc mơ dần tắt lụi

Đời tuy dài nhưng vô cùng ngắn ngủi
Muốn thành công thì cần sự khởi đầu
Người sang giàu nào phải tự nhiên đâu
Mà cũng từng dãi dầu trong bão tố

Nếu sợ lo những giọt mồ hôi đổ
Chỉ tự mình làm khốn khổ thêm thôi
Biết vùi chôn thất bại của cuộc đời
Thì sẽ thấy nụ cười ngay phía trước.

18/05/2017

Bài Thơ: MẠNH MẼ NHÉ EM (Tác giả: Tùng Trần)

Bài Thơ: MẠNH MẼ NHÉ EM (Tác giả: Tùng Trần)

MẠNH MẼ NHÉ EM
Thơ: Tùng Trần

Có chuyện gì bé hãy nói anh nghe
Sao ngồi đó mắt đỏ hoe thế hả
Hà cớ gì để lệ rơi lã chã
Nét trầm ngâm buồn bã đến nao lòng

Hay bởi vì tan vỡ những ước mong
Người mình yêu nỡ bội vong lời hứa
Nên đã khiến bờ môi này đọng ứa
Trái tim sầu ngàn vết cứa quặn đau

Nín đi nào hãy đứng dậy cho mau
Rồi tự tay đưa lên lau dòng lệ
Đáng hay không vì một nguời như thế
Mà luyến lưu câu nệ phải không nào

Ai trong đời khi lớn chẳng ước ao
Nhưng đâu phải tình yêu nào cũng trọn
Chữ nợ duyên mình đâu quyền lựa chọn
Nên lỡ làng đứt đoạn lẽ thường thôi

Chuyện đã rồi đừng nhớ nữa bé ơi
Chớ xót xa mà ngồi ôm lặng lẽ
Đứng lên đi để biết mình mạnh mẽ
Sống thật lòng rồi sẽ thấy niềm vui.

05/04/2017



Bài Thơ: THƯƠNG EM (Tác giả: Mạc Phương)

THƯƠNG EM
Thơ: Mạc Phương

Tại sao em mãi nhìn về nơi ấy.
Phía chân trời có thấy được gì đâu ?
Hãy vùi chôn kí ức đẫm âu sầu.
Đừng tiếc nuối một mối tình vô vọng !

Mạnh mẽ lên em… trời cao biển rộng.
Chắc có người đâu đó vẫn đợi em.
Hết mưa dầm là nắng mới dịu êm.
Tình chân thành mới là tình nên trọng.

Yêu thương kia coi như là cơn sóng.
Lúc nồng nàn tha thiết những niềm vui.
Lúc xót xa lặng lẽ những ngậm ngùi.
Ở nhân gian em đừng tin lời hứa.

Em nặng tình nên trái tim lần lữa.
Yêu chân thành họ chả hiểu đâu em.
Họ chinh phục miền đất lạ dịu êm.
Em có đợi họ cũng đâu về nữa.

Biết trong em đau bao nhiêu vết cứa.
Vẫn hàng ngày nhức nhối bởi vì yêu.
Con đường cũ chỉ em bước liêu xiêu.
Họ đâu biết mà em buồn em khổ.

Mạnh mẽ lên em vượt cơn bão tố.
Đừng âu sầu để khoảng trống rộng thêm.
Có thức lâu mới biết rõ dài đêm.
Nhưng chắc chắn… sáng bình minh sẽ nắng.

Mạnh mẽ lên em đừng đớn đau thầm lặng !

BLT 15/2/2017
Ảnh internet

Bài Thơ: ĐỨNG LÊN ĐI (Tác giả: Tùng Trần)

Bài Thơ: ĐỨNG LÊN ĐI (Tác giả: Tùng Trần)

ĐỨNG LÊN ĐI
Thơ: Tùng Trần

Đứng lên đi khi mỗi lần vấp ngã
Để bản thân biết mình đã trưởng thành
Sao phải buồn rồi nghĩ ngợi loanh quanh
Cho đôi chân thêm chòng chành yếu đuối

Đứng lên đi chớ dại khờ nông nổi
Nếu một lần trót lầm lỗi phạm sai
Là con người thử hỏi được mấy ai
Chưa từng bước qua tháng ngày hổn độn

Đứng lên đi đừng tự làm thương tổn
Nếu muốn mình yên ổn giấc ngủ sâu
Phải đứng lên mà làm lại từ đầu
Thật mạnh mẽ không âu sầu nghĩ ngợi

Đứng lên đi tìm cho mình một lối
Gởi muộn phiền theo năm tháng phai phôi
Tập đứng lên lạc quan sống yêu đời
Đừng yếu mềm trở thành người nhu nhược

Đứng lên đi kẻo mi dầm đẫm ướt
Vì kiếp người tồn tại được bao lâu
Chẳng muộn khi về lại nơi bắt đầu
Đừng ngục ngã và u sầu bi lụy.

14/01/2017



Bài Thơ: MẠNH MẼ LÊN KHI CÒN CÓ THỂ (Tác giả: Tùng Trần)

Bài Thơ: MẠNH MẼ LÊN KHI CÒN CÓ THỂ (Tác giả: Tùng Trần)

MẠNH MẼ LÊN KHI CÒN CÓ THỂ
Thơ: Tùng Trần

Đừng nản lòng khi không tròn mộng ước
Mạnh mẽ lên mà vững buớc nha người
Ai trong đời cũng có nỗi buồn thôi
Chớ âu sầu mà buông xuôi tất cả

Đời còn dài sống cần chi vội vã
Nhớ làm gì bởi những thứ đã qua
Ai cũng từng một lần phải xót xa
Nhưng tự nói đó chỉ là thử thách

Chớ đau buồn rồi buông xuôi hờn trách
Mà mỉm cười để tìm cách vượt qua
Vui hay buồn cũng do ở nơi ta
Nếu còn nghĩ tương lai là hi vọng

Bước đi ai đường đời còn rất rộng
Nhưng cũng đừng ước mộng quá xa xôi
Được bình yên như vậy cũng đủ rồi
cuộc sống còn nhiều người hơn thế

Mạnh mẽ lên khi mình còn có thể
Gắng nha người để bước đến ngày mai.

26/12/2016

Scroll to Top