ANH SẼ ĐI
Thơ: Võ Ngọc Cẩn
………………
Anh sẽ đi, rời xa vùng kỷ niệm
Quên cuộc tình chết lịm lúc hoàng hôn
Đào mộ sâu đem nhung nhớ vùi chôn
Khóa thật chặt ngõ hồn đang tuyệt vọng
Bôi xóa hết bao nhiêu ngày ươm mộng
Bước chân đi chiếc bóng ngã liêu xiêu
Ân tình xưa giờ là nỗi hoang liêu
Tan vỡ hết trong chiều em từ tạ
Anh sẽ đi đến phương trời xa lạ
Dấu cuộc tình anh đã trót vương mang
Mơ thật nhiều nay tình lại dở dang
Em chọn lối thiên đàng… Anh địa ngục
Em ở lại với ngàn câu chúc phúc
Say đi em cạn trút chén giao bôi
Quên đi em câu ước hẹn thề bồi
Hãy rạng rỡ nụ cười đêm hôn lễ
Anh sẽ đi với mảnh tình tan vỡ
Giữ trong tim giọt lệ bước đăng trình
Đêm qua rồi sao chẳng thấy bình minh
Lặng lẽ bước… vô minh… đời vạn nẻo
V N C …. 30/05/18
…..
Bắng Lăng Tím
EM SẼ ĐI
Em sẽ đi về phía ấy cuối trời
Lửa đã tắt đừng khơi buồn thêm nữa
Hai ngả rẽ… hai con đường chia nửa
Trái tim khờ vết cứa mãi hằn sâu
Em sẽ đi mang tất cả nỗi sầu
Mùa đã cũ mưa ngâu giăng ngập lối
Tình đầu ấy ta một thời nông nổi
Giấu vào lòng niềm nỗi của riêng em
Anh bên ai đan hạnh phúc môi mềm
Em lặng bước phố đêm giờ im ngủ
Bao kỷ niệm còn đây trên lối cũ
Hàng cây buồn ủ rũ chẳng ngời xanh
Trả nơi anh tất cả giấc mộng lành
Chúc anh nhé tình xanh luôn thắm mãi
Bên người ấy đêm không còn khắc khoải
Em đi rồi không trở lại nơi xưa
BẲNG LĂNG TÍM
5/2018