Bài Thơ: SAY TRONG ĐÊM MƯA (Tác giả: Võ Ngọc Cẩn)
SAY TRONG ĐÊM MƯA
Thơ: Võ Ngọc Cẩn
Đêm trong nhà…
Ánh đèn vàng hiu hắt
Bên ngoài trời
Tí tách giọt mưa rơi
Gió thét gào như tiếng khóc ma trơi
Nghe hơi lạnh thấm vào hồn cô lữ
Đời xô đẩy ta lạc loài viễn xứ
Bước chân côi mệt lử những tháng ngày
Để đêm nay ta hiu quạnh ngồi đây
Nốc cạn hết đắng cay cùng nghiệt ngã
Người yêu ta… giờ thành người xa lạ
Men ái ân sao nhanh quá tàn phai
Cõi đời nầy ta còn biết tin ai
Lời người nói như mây bay gió thoảng
Ta uống say mong quên bao lận đận
Quên hết đi bao vướng bận áo cơm
Mong đêm trôi qua ngày mới nắng lên
Chút ánh sáng soi linh hồn tăm tối
….
Trong cơn say… giấc mơ sao đẹp thế
Bình minh rồi… nắng có ấm hơn đâu !!?
Ta vẫn mình ta … với bóng đơn côi…
Cứ uống rồi mơ… vì đời chưa có.
V N C … 26/11/18