TA VỀ
Thơ: Võ Ngọc Cẩn
Ta về
Gom lá thu phai
Rồi đem đi đốt
Khói bay lên trời
Ta dừng chân
Đứng bên đời
Mặc cho mưa nắng chơi vơi giữa dòng
Ta về
Đón gió mùa đông
Từng cơn rét mướt cho lòng tái tê
Ta về
Gom những ước mơ
Lục tung ký ức
Dại khờ chờ mong
Ta về
Buông bỏ long đong
Mặc cho ấm lạnh giữa vòng nhân sinh
Ta về
Xóa dấu ân tình
Mà ngày xưa đó
Hai mình trao nhau
Ta về
Gói mảnh tình đau
Dùng sợi dây nhớ cột vào chờ mong
Qua cầu
Vức xuống dòng sông
Để cho con nước bềnh bồng cuốn trôi
Ta về
Sống với đơn côi
Từ đây quên hết
Mặn mòi yêu đương
V N C …… 23/11/18
rat hay
Hay và lãng mạn wa! chuc mung bạn nhé
Tuyệt hay anh
Bài thơ hay lắm anh trai ơi
Hay quá ,Tuyệt vời quá Em Trai
Như vậy buồn lắm
Thơ hay lãng mạng
Bài thơ hay xin chúc mừng anh trai
Chúc buổi trưa vui vẻ
Tuyệt ạ
Ta về lại mái nhà xưa
Ta về lại…với hàng dừa bên sông
Ta về với cánh ruộng đồng
Ta về với vợ đang trông ở nhà….
Hay quá tg ơi
Ta về gom lá tàn thu
Đốt lên tan hết sương mù mùa đông
Ta về mỏi mắt chờ mong
Phòng đơn lẻ bạn môi hồng giá băng
Bài thơ rất xúc động và tha thiết lắm anh ạ
Buổi tối vui vẻ nhé anh
hay nha …ta về ..
Bài thơ rất hay . Chúc anh buổi tối an vui hp nha!
Hay lắm bạn. Chúc bạn buổi tối vui vẻ nhé
Bài thơ rất hay. Chúc tác giả cuối tuần vui vẻ!
Bài thơ hay quá, chúc anh buổi tối vui vẻ