Bài Thơ: BIỂN NHỚ ! (Tác giả: Phú Sĩ)
BIỂN NHỚ !
Thơ: Phú Sĩ
“Ngày mai em đi biển nhớ tên em gọi về,
gọi hồn liễu rũ lê thê, gọi bờ cát trắng đêm khuya.
Ngày mai em đi đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ ..
sỏi đá trông em từng giờ nghe buồn nhịp chân bơ vơ…” (Biển nhớ)
Ngày mai em đi, ta sẽ xa rồi từ đấy …
Sẽ không còn bên nhau những giây phút ngọt ngào
Đêm hẹn hò với biển sóng lao xao
Từng cơn sóng lãng du vỗ về miền cát trắng.
Ngày mai cuộc đời không còn là tĩnh lặng
Có hợp , có tan và những con sóng ngày xưa ..
Ngày mai em đi, …
biển dịu êm sẽ hóa thành sa mạc giữa đời ta
Sóng bùng vỡ, rồi lại nhịp nhàng hôn lên đôi chân bé bỏng.
Anh rồi sẽ là người lạc lỏng …
giữa dòng thời gian cô độc của chính mình….
Ngày mai em đi, …anh trở lại bờ biển cũ …
Những bước chân buồn trên cát trắng mùa thu
Hải âu cô đơn xoã cánh gọi mây mù
Nỗi nhớ hôm nào giữa trùng khơi …giờ chỉ còn là hạt bụị
Anh ngồi nơi đây đón gió nồng biển mặn.
Xót xa những chiều sóng đùa giữa biển khơi
Mà chạnh lòng …Bờ xa có người im lặng mãi, Biển ơi!
Ngày mai em đi, …
Bóng hai ta sẽ đổ dài trên cồn cát
Ráng chiều buồn mang sắc màu mờ nhạt
Ánh trăng hoàng hôn trên biển sẽ lan dần
Ánh mặt trời cũng trống rỗng giữa mênh mông
Ngày mai em đi …
Em sẽ lãng quên những giây phút hẹn hò …
Nhớ về em …
Anh chỉ còn trao cả nỗi lòng với biển …
Sóng sẽ xô tâm sự đời anh vào nơi cồn cát
Biển sẽ hiểu tình anh những tiếc nhớ hoài mong
Ngày mai em đi …
Thời gian sẽ gói tình yêu vào ly cà phê đắng
Em đi rồi có nhớ bờ cát bỏng buổi hoàng hôn ….
ÃNH VŨ ĐĂNG KHOA