MÙA NOEL NĂM ẤY!
Thơ: Phú Sĩ
“Mùa Noel đó chúng ta quen bên giáo đường
Mùa Noel đó anh đón em vào tình yêu
Quỳ bên hang sâu nghe lời kinh thánh van cầu
Nhìn nhau không nói lên câu, Vì biết nói nhau gì đây
Mùa Noel qua chúng ta chia tay giã từ
Hẹn nhau năm tới khi giáng sinh về muôn nơi
Mình trao cho nhau hoa lồng nhẫn cưới thiệp hồng
Dìu nhau xem lễ đêm đông, Bên nhau muôn đời đẹp đôi…” (HAI MÙA NOEL)
Ta quen nhau mùa Giáng sinh năm ấy!
Chúa mở cửa thiên đường cho hạnh phúc giăng đầy
Mùa đông lạnh trong nắng vàng mờ nhạt
Nhưng đủ làm ấm lòng những khoảnh khắc yêu thương
Em mãi là bóng mát chốn đại dương.
Gió nhẹ thổi qua tán cây, len nhẹ vào ngọn cỏ
Anh là mặt trời chốn thiên đường rực rỡ
Tình yêu anh cho em ngày bên Chúa vĩnh hằng
“ Nhưng nay, mùa Noel đến rồi,
Từng đêm anh thức nguyện cầu, Cầu cho hai đứa thương nhau,
Đêm nay giáo đường vang tiếng kinh cầu
Nơi xưa mình anh đứng, Không thấy bóng em đâu
Nửa đêm tan lễ, Bước anh bơ vơ trở về
Chợt nghe nước mắt, Rơi ướt trên bờ môi khô
Rồi Noel qua
Bao mộng ước cũng qua rồi, Gặp nhau chỉ để thương đau
Yêu nhau chi rồi xa nhau …” (HAI MÙA NOEL)
Rồi ba mùa giáng sinh đã trôi qua
Noel năm nay… Anh một mình lặng lẽ…
Chốn đông người sao bơ vơ lạc lõng
Anh nhớ em nhiều, chua xót biết không em…
Nếu thế gian này là buổi hoàng hôn tím
Nửa vòng Trái Đất xa, anh cũng sẽ đi tìm,
Nhưng chẳng có đường bay nào khi em đã quay lưng bước vội
Từ nay lối về này chỉ một bóng đơn côi …
Nhớ noel xưa ta hẹn thề say đắm
Ngọn nến lung linh trong nỗi nhớ âm thầm
Tiếng chuông giáo đường lời nguyện cầu ngân mãi.
Anh đâu ngờ rằng noel cuối tình ta…
Noel này mình đã phải chia xa …
Anh đã yêu một người bằng trái tim băng giá…
Anh nhận ra rằng …
Không có tình yêu nào vĩnh cửu phải không em?
Mùa Giáng sinh lại về trong cái lạnh đêm đông….
Cầu chúc cho ai được bình an hạnh phúc!
Chúc cho ai còn cô đơn sẽ tìm thấy một bờ vai để tựa !
Chúc cho ai tìm lại được nhau sau bao tháng năm dài
Chỉ mình anh chờ đợi mãi tình ai ….,
Ai sẽ chúc cho anh câu hẹn thề mùa Noel năm ấy!
ẢNH HOÀNG NGUYÊN