Bài Thơ: HỒN CÔ LỮ (Tác giả: Nguyễn Hưng)
HỒN CÔ LỮ
Thơ: Nguyễn Hưng
Đã nghe gió trong hồn người cô lữ
Chốn phù hoa đâu giữ nổi chân người
Khoác túi thơ với rạng rỡ nụ cười
Ta ngạo bước giữa đời đầy sương gió
Mặc thời gian rầm rập ngựa buông vó
Kiếp lai sinh còn đó những đoạ đầy
Ta nhẹ bước qua những miền gió lay
Ngàn cỏ hoa mắt say trong nắng toả
Vượt dặm trường đi tìm nơi bản ngã
Nẻo quan san vất vả chẳng sờn lòng
Bao nhiêu niệm giác ngộ đến hư không ?
Ta cứ bước dẫu chông chênh gian khó
Ta buông bỏ những gì ta đang có
Xem hương đời như gió thoảng mà thôi
Và dằn lòng không để nước mắt rơi
Theo mây ngàn sẽ trôi về cõi lặng
Bao nỗi đau cuộc phong trần ban tặng
Sẽ tan đi vào lặng lẽ đêm dài
Cuộc tình nào rồi cũng sẽ phôi phai
Đêm rồi cạn và sớm mai sẽ hé
Ta đã thấy trong lòng mình vơi nhẹ
"Sắc tức không" là lẽ kiếp luân hồi
Trên ngàn dặm bàn chân bước nổi trôi
Màu nắng toả chân trời đang bừng sáng
Nguyễn Hưng
Hà nội, 13/11/2016
Ảnh : sưu tầm