Tác giả Nguyễn Hưng

Tuyển tập những bài thơ hay của nam thi sĩ Nguyễn Hưng đã được xuất bản trên ThiHuu.Com

Bài Thơ: KHÔNG CÓ EM (Tác giả: Nguyễn Hưng)

KHÔNG CÓ EM
Thơ: Nguyễn Hưng

Không có em bầu trời không có nắng
Khắp đất trời hoang vắng đến điêu linh
Vầng mây đen phủ khuất lấp bóng hình
Lẻ loi bước một mình anh trên lối

Không có em vũ trụ như tăm tối
Đêm âm u hấp hối ánh trăng vàng
Ngàn tinh cầu ngơ ngác giữa mù hoang
Gieo bụi sầu lang thang vào nhân thế

Không có em mùa xuân thành hoang phế
Cây chẳng buồn bám rễ nảy chồi non
Muôn sắc hoa như phờ phạc héo hon
Mặc mưa phùn thấm mòn trên triền đất

Không có em mùa hạ buồn hiu hắt
Vầng thái dương lịm tắt ánh mai hồng
Con đò nhỏ khô khát giữa dòng sông
Ve sầu khóc tiễn vong nhành phượng thắm

Không có em mùa đông đầy tuyết trắng
Ngập màu tang vắng lặng đến thê lương
Gió than van tê tái khắp miên trường
Thấm buốt giá con đường anh lê bước

Không có em hồ thu cạn đáy nước
Liễu không còn lả lướt mặt gương soi
Xác lá rơi xao xác cả khung trời
Trăng cạn ánh trên môi mùa thu chết

Không có em cuộc đời anh cũng hết
Còn gì đâu ngoài vết cứa trong tim
Hồn thương đau ngàn kiếp mãi im lìm
Vẫn đau đáu lạc chìm trong cõi nhớ

Nguyễn Hưng
Hà nôi, 03/10/2016

Bài hoạ của Ha Ha Nguyet

KHÔNG CÓ ANH
Không có anh đất trời chẳng chuyển xoay
Vầng dương ấy phủ vây đầy dông tố
Trong lối mộng tịch liêu từng hoa cỏ
Đường em đi sóng gió cứ gầm gào …

Không có anh vũ trụ chẳng lao xao
Trăng nhòa nhạt nghẹn ngào sâu đáy nước
Dòng sông đó lặng yên không xuôi ngược
Thuyền rũ buồm sau trước ngập mây giăng…

Không có anh thu hờ hững không trăng
Lá rơi rớt trơ ánh bàng bạc chiếu
Mùa lặng trôi không sắc màu ai hiểu
Lối mặc trầm nhành liễu chẳng buồn lay …

Không có anh đông phủ Trái Đất này
Vành môi buốt, nét mi cay mặn đắng
Suốt mùa qua không vương cành sợi nắng
Đêm thì thầm chẳng lặng chìm vào mơ …

Không có anh nắng Xuân có ai chờ!
Hoa vẫn nở nhưng ngác ngơ sắc thắm
Đường hun hút không ngã, xa vạn dặm
Hồng rũ cành ai ngắm chẳng buồn khoe …

Không có anh hạ bặt tăm chẳng về
Đông dừng lại tái tê cành Phượng tím
Vầng dương xa như ngập trôi tắt lịm
Thu vội về âu yếm mảnh hồn tan….

Không có anh trời đất bỗng võ vàng
Mây lên tiếng thở than cùng hoa cỏ
Mặt hồ lịm khao khát đùa với gió
Con đường chiều chẳng ngõ mộng xôn xao….

Ảnh : sưu tầm



Bài Thơ: MỘNG ĐÊM THU (Tác giả: Nguyễn Hưng)

Bài Thơ: MỘNG ĐÊM THU (Tác giả: Nguyễn Hưng)

MỘNG ĐÊM THU
Thơ: Nguyễn Hưng

Mây thu buồn giăng sầu muôn ngả
Lá vàng rơi lả tả giọt chiều
Bên đời một giấc mộng phiêu
Thiên thai tiếng suối tiêu dao lưng trời

Đời lữ thứ chơi vơi chân bước
Kiếp phong trần vai ướt gió sương
Trót say một dáng má hường
Một đời trĩu nặng vấn vương chữ tình

Bởi luyến ái chùng chình chân bước
Nẻo quan san mộng ước lầu son
Thu gầy lên má héo hon
Dõi trông cánh nhạn mắt mòn đụm mây

Người nơi ấy vui vầy nắng sớm
Có biết chăng ai rớm giọt sương
Đường thu lẻ bóng đêm trường
Sắt se gió thoảng mùi hương ngày nào

Bóng trăng tà nôn nao nỗi nhớ
Nét thu xưa bỡ ngỡ môi hồng
Con đò ngày ấy sang sông
Sầu neo bến vắng cánh đồng mưa giăng

Đời mãi cứ dùng dằng nhẫn cỏ
Kỷ niệm xưa dễ bỏ được đâu
Nợ duyên một kiếp cơ cầu
Ai buông lá rụng để sầu trên mi

Như có tiếng thầm thì trong gió
Ánh trăng khuya lúc tỏ lúc mờ
Canh tàn đêm vắng ngẩn ngơ
Lời yêu một thuở thẫn thờ giọt châu

Còn đây thôi một đầu nỗi nhớ
Gói niềm riêng gửi gió thu tàn
Khép lại một giấc mơ hoang
Chuông chiều sực tỉnh bàng hoàng thu xưa.

Nguyễn Hưng
Hà nội, 03/10/2016

Bài Thơ: LẦU MỘNG (Tác giả: Nguyễn Hưng)

LẦU MỘNG
Thơ: Nguyễn Hưng

Ước cùng em lang thang mùa lá đổ
Ngắm thu vàng trong gió nhẹ heo may
Giọt nắng mới lung linh trên mắt say
Ươm sắc hồng ngày tháng mười mới chớm

Anh đã thấy mùi hương nồng mỗi sớm
Hoa sữa vương thơm ngát lối thu về
Mặt hồ biếc cuồn cuộn sóng đam mê
Hàng liễu rũ lê thê bao nỗi nhớ

Anh đã thấy cúc nở vàng trước ngõ
Cánh mỏng manh bỡ ngỡ dưới mai hồng
Nhuộm màu thu rười rượi đến mênh mông
Đầy ăm ắp nỗi mong chờ khao khát

Em có nghe gió tháng mười man mác ?
Vẳng trong tim khúc hát giấc mơ yêu
Mang đắm say nhuộm đỏ những ráng chiều
Để mùa thu thêm thật nhiều nhung nhớ

Thấy không em nắng đang ngời rực rỡ
Đã tan dần những vàng võ sầu miên
Lá vàng rơi trải lối mộng ngoài hiên
Đường thu đi tơ duyên hồng sắc thắm

Tháng mười về thu không còn hoang vắng
Phím đàn yêu réo rắt điệu nhạc say
Ta vẫn còn nợ tiền kiếp trả vay
Trả nhau nhé cùng góp xây lầu mộng

Nguyễn Hưng
Hà nội, 03/10/2016

Ảnh : sưu tầm



Bài Thơ: THU THÁNG MƯỜI (Tác giả: Nguyễn Hưng)

THU THÁNG MƯỜI
Thơ: Nguyễn Hưng

Sớm tinh mơ tháng mười về gõ cửa
Ánh vàng mơ chia nửa khúc miên sầu
Vần thơ buồn viết dở chẳng trọn câu
Vệt thời gian chân cầu rong rêu phủ

Vẫn chưa qua khúc sông tình thác lũ
Thuyền bơ vơ ngày cũ vẫn đong đầy
Xuôi vạn lý ủ rũ những hàng cây
Sóng kỷ niệm hao gầy lên hốc má

Tháng chín qua theo bước chân vội vã
Đoản khúc thu lã chã phím tơ chùng
Tìm đâu thấy bồi hồi những nhịp rung
Trên lối vắng bão bùng nghe lá trút

Cuộc tình đau đã mòn bao cán bút
Mực tim loang gầy sút tấm thân tàn
Vần thơ sầu vẫn mãi cứ đi hoang
Sóng thu biếc dâng tràn qua miền nhớ

Tháng mười về nhè nhẹ theo cơn gió
Thoảng heo may bỡ ngỡ đến hiên nhà
Có nỗi buồn chợt lặng lẽ xót xa
Một chiếc lá vừa qua đời trước ngõ

Màu nắng thu hanh hao như vàng võ
Cúc ngoài sân lấp ló những cánh tàn
Cuối chân trời lẻ bóng cánh chim hoang
Vầng mây sầu miên man trong tiềm thức

Có còn không trái tim yêu náo nức ?
Loạn nhịp rung rạo rực dưới hàng cây
Còn nữa không những cảm xúc ngất ngây ?
Khi niềm đau đang đọa đầy tâm trí

Trả lại em giày vò trong ý nghĩ
Để thu vàng mộng mị cánh hồng loan
Muốn trả đời tất cả những dối gian
Tháng mười về sẽ tràn đầy nắng sáng

Rồi ngày mai vần thơ lại lai láng
Sắc thu vàng rực rỡ áng mơ say
Trên lối vắng ai khẽ nắm bàn tay
Mùa rụng lá để thay màu áo mới

Nguyễn Hưng
Hà nội, 01/10/2016

Ảnh : sưu tầm

Bài Thơ: THU SẦU (Tác giả: Nguyễn Hưng)

THU SẦU
Thơ: Nguyễn Hưng

Còn không em mùa thu say mắt biếc ?
Mặt hồ xanh da diết áng mây trời
Con đường nhỏ ngập lối lá vàng rơi
Dấu chân xưa một thời từng chung bước

Còn không em rặng ngà soi bóng nước ?
Gió heo may lả lướt ánh trăng vàng
Lời yêu đầu ngỡ trọn vẹn tao khang
Gối cỏ mật đêm hoang đầy cõi mộng

Còn không em chiều công viên lồng lộng ?
Ngắm nắng đùa xáo động những tàng cây
Sóng mắt trào con thuyền ái ngất ngây
Tim loạn nhịp bàn tay run nắm xiết

Còn không em bản tình ca tha thiết ?
Nốt nhạc son ai viết giấc mơ đời
Sao bây giờ chỉ thấy nỗi chơi vơi ?
Đường đơn bóng lá rơi giăng kín lối

Còn không em những dòng tin mỗi tối ?
Nhớ môi hôn hờn dỗi suốt đêm dài
Đâu có ngờ tình thắm sẽ phôi phai
Lối thu về đường chia hai lối rẽ

Còn không em giấc mơ như tranh vẽ ?
Lá vàng rơi nhè nhẹ ánh vàng thu
Con đò chiều man mác điệu hát ru
Nơi bến mộng đôi chim gù quấn quýt

Còn không em sợi tình duyên vấn vít ?
Khi lối về giăng kín những niềm đau
Con đường xưa đã gãy nát nhịp cầu
Chỉ còn lại thu sầu trong ký ức

Nguyễn Hưng
Hà nội, 01/10/2016

Ảnh : sưu tầm

Scroll to Top