Tác giả Nguyễn Đình Huân

Tuyển tập những bài thơ hay của nam thi sĩ Nguyễn Đình Huân đã được đăng tải trên ThiHuu.Com

Bài Thơ: TẢN MẠN MÙA ĐÔNG (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

TẢN MẠN MÙA ĐÔNG
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Nguyễn Đình Huân

Đêm buông xuống dế mèn biết hay chưa
Lão cứ gáy hoài sao khó ưa đến vậy
Còn rủ thêm bầy côn trùng về quậy
Rỉ rả than đời làm nát bấy không gian

Đêm về quê nằm hoài nghĩ miên man
Nhớ về thuở còn cơ hàn ngày bé
Trèo cây cau để bắt con chim sẻ
Kiếm sâu làm mồi giấu mẹ nuôi chim

Tuổi thơ ơi ta mải miết đi tìm
Có những ký ức ngỡ chìm trong dĩ vãng
Khi ta về vây quanh ta bảng lảng
Kỷ niệm ngọt ngào lãng mạn thơ ngây

Con đường làng với những hàng cây
Những thửa ruộng luống cày trơ gốc rạ
Những đứa trẻ nhìn vừa quen vừa lạ
Có đứa gặp mình khoanh tay dạ chào ông

Cô bé nhà bên ngày ấy đã lấy chồng
Giờ có cháu hèn chi trông quen thế
Tay xách nách mang cháu bồng cháu bế
Gặp nhau cúi đầu giọng khe khẽ chào anh

Khu vườn sau nhà vẫn mướt mát xanh
Những trái bưởi treo trên cành vàng rộm
Sáng nghe tiếng loa giật mình dậy sớm
Thì ra quê nhà đã chớm vụ đông

KỶ NIỆM KHÓ QUÊN

Mami Vam

Con hớn hở chạy về mẹ có biết không ?
Có ông bác đi xa nay trở về thăm xóm nhỏ
Ông là bạn thân của mẹ ngày xưa đó
Nói con giống mẹ nhiều ngày đó thật đáng yêu !

Ôm con vào lòng ông nói nhớ mẹ nhiều
Bởi với ông mẹ là người quan trọng nhất
Sao mẹ không vui khi lời con là sự thật
Con đâu biết rằng người mẹ yêu nhất chính là ông

Mẹ nhớ như in ngày cất bước theo chồng
Người đi xa đâu kịp chúc mừng hôn lễ
Mẹ nhớ thương ông đôi mắt buồn rưng lệ
Tuy họ chúc không ngớt lời cô dâu đẹp dễ thương

Ngày tháng trôi theo nhộn nhịp cuộc sống thường
Mẹ vẫn nhớ thương về mối tình thủa trước
Nay bất ngờ trước tin vừa nghe được
Mẹ vừa mừng, vừa rơi nước mắt con ơi!

Ông là người mẹ yêu quý nhất trên đời
Còn ba là người tuyệt vời trong lòng mẹ
Ba dành hết yêu thương cho vợ hiền con trẻ
Vì hạnh phúc gia đình mẹ lặng lẽ tìm quên…!!

Sài Gòn, Ngày 10/12/2015. Hoa Việt, Tuy Le Van, Tình Thơ

Bài Thơ: TẢN MẠN MÙA ĐÔNG (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)



Bài Thơ: MẢNH ĐỜI ĐÊM ĐÔNG (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

MẢNH ĐỜI ĐÊM ĐÔNG
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Về đi em chiều mùa đông lạnh giá
Giữa phố phường người hối hả bon chen
Màn đêm buông thành phố đã lên đèn
Em lê bước bàn chân trên phố nhỏ

Cái lạnh đêm đông tái tê cơn gió
Tấm thân yếu gầy em có lạnh không
Đời đắng cay chẳng có tấm áo bông
Manh áo vá nghe trong lòng giá buốt

Đành cam phận cứ cúi đầu em bước
Bán những gì để mua được bữa ăn
Tấm vé số kia với mấy bịch tăm
Có giúp em vượt giá băng cơn đói

Em ngây thơ đâu làm gì nên tội
Đời em buồn cũng vì lỗi mẹ cha
Để giờ đây em chẳng có mái nhà
Lấy gầm cầu sân ga làm tổ ấm

Ngày qua ngày kiếm cho mình cơm hẩm
Nhìn bạn bè mà mắt đẫm lệ rơi
Cũng được mẹ cha sinh ở trên đời
Người sung sướng kẻ chơi vơi đau khổ

Tấm lòng nhân xin mọi người hãy mở
Giúp những mảnh đời trắc trở đắng cay

Nguyễn Đình Huân

Sài Gòn, Ngày 10/12/2015 Hoa Việt, Tuy Le Van, Tình Thơ

Bài Thơ: XÂY CẦU TƯƠNG LAI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

XÂY CẦU TƯƠNG LAI
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Dòng sông mãi cứ lênh đênh
Dòng đời cứ mãi gập ghềnh trôi mau
Đời ta như một con tàu
Cùng em vượt thác sông sâu rừng già

Vượt qua biển cả bao la
Mặc cho bão táp phong ba cuộc đời
Mặc cho biển cạn sông vơi
Nắm tay ta giữ vẹn lời thủy chung

Đói no ta sẻ chia cùng
Khó khăn gian khổ đã từng kinh qua
Cùng nhau xây một mái nhà
Đơn sơ giản dị có hoa bốn mùa

Xuân về đào thắm đón mưa
Mùa hè hồng ngát hương đưa ngoài rào
Mùa thu hoa cúc thanh tao
Mùa đông hoa cải lao xao hanh vàng

Cùng nhau vẹn nghĩa tào khang
Cuộc đời rồi sẽ huy hoàng mai sau
Ta cùng đồng thuận bên nhau
Tát biển đông cạn xây cầu tương lai

Nguyễn Đình Huân

Sài Gòn, Ngày 09/12/2015 Hoa Việt, Tuy Le Van, Tình Thơ

Bài Thơ: XÂY CẦU TƯƠNG LAI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)
Bài Thơ: XÂY CẦU TƯƠNG LAI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)



Bài Thơ: BIỂN VÀ TÌNH EM (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

BIỂN VÀ TÌNH EM
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Em vẫn biết tình ta như biển cả
Có lúc nào được êm ả đâu anh
Biển mênh mang như mắt biếc trong xanh
Nhưng tình ta luôn chòng chành con sóng

Biển bao la suốt bốn mùa mưa nắng
Sóng vuốt ve bờ cát trắng ngày đêm
Như tình mình có những lúc bình yên
Anh bên em những khi thuyền cập bến

Anh ôm em bao yêu thương trìu mến
Từ lúc bình minh cho đến hoàng hôn
Khi sóng ra khơi bờ cát cô đơn
Khi anh xa em…em hờn em khóc

Anh đi rồi ai vuốt ve mái tóc
Ai vỗ về lau lệ ngọc em rơi
Hoàng hôn về bờ cát cũng chơi vơi
Chờ con sóng phía chân trời xa tắp

Chiều buông xuống em muốn ta gặp mặt
Anh không về tình xa cách nhớ thương
Anh theo tàu lênh đênh sóng trùng dương
Em bên bờ tình vấn vương mong nhớ

Mặc cho cuộc đời còn nhiều trắc trở
Tình chúng mình không dang dở đâu em
Như sóng biển ôm bờ cát dịu êm
Tình chúng mình sẽ ngày đêm hạnh phúc

Nguyễn Đình Huân

Sài Gòn, Ngày 08/12/2015 Hoa Việt, Tuy Le Van, Tình Thơ

Bài Thơ: MÙA ĐÔNG TÌNH YÊU (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

MÙA ĐÔNG TÌNH YÊU
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Mùa đông đã về trước ngõ
Bước chân bối rối ngập ngừng
Chợt nghe hanh hao cơn gió
Trong lòng bỗng thấy rưng rưng

Nơi đây cây bàng lá đỏ
Hai đứa ta thường ngồi chung
Quán cà phê nơi góc phố
Nắm tay mặt đã đỏ bừng

Em như là hoa mắc cỡ
Như là một đóa hồng nhung
Cho anh trong lòng thương nhớ.
Nhớ hình bóng của người dưng

Đông xưa lời yêu đã ngỏ
Gió không còn mát sau lưng
Rồi mình nên duyên chồng vợ
Bên nhau mặn muối cay gừng

Cùng nhau vượt qua gian khó
Chênh vênh ta cũng đã từng
Đông về như lời nhắc nhở
Mình yêu nhau mãi nhé cưng

Nguyễn Đình Huân

Sài Gòn, Ngày 07/12/2015 Hoa Việt, Tuy Le Van, Tình Thơ



Bài Thơ: QUÊ HƯƠNG MIỀN TÂY (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Bài Thơ: QUÊ HƯƠNG MIỀN TÂY (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

QUÊ HƯƠNG MIỀN TÂY
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Mỗi khi nghe tiếng quê hương
Con tim xao xuyến tình thương dạt dào
Quê hương hai tiếng ngọt ngào
Như dòng sữa mẹ thuở nào nuôi ta

Nhớ dòng sông nặng phù sa
Nhớ dòng kinh nhỏ hiền hoà quanh năm
Nhớ vườn cây trái mướt xanh
Có bầy chim nhỏ chuyền cành líu lo

Yêu sao yêu thế con đò
Đưa ta cái tuổi học trò sang sông
Quê ta có những cánh đồng
Lúa ngô xanh thắm mênh mông trời chiều

Hoàng hôn nghe tiếng sáo diều
Nghiêng nghiêng là dáng mẹ yêu đi về
Chân trần đi dọc bờ đê
Cỏ may níu bước lời thề khi xưa

Quê hương là những hàng dừa
Là bông điên điển vào mùa cá linh
Lênh đênh hoa tím lục bình
Quê hương chan chứa nghĩa tình trong ta.

Bài Thơ: CÚC CHI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

CÚC CHI
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Mùa đông em với cúc chi
Cả hai xinh đẹp nhu mì như nhau
Trắng trong như mối tình đầu
Ngây thơ chưa trải bể dâu cuộc đời

Thu đi lá úa thôi rơi
Đông về lạnh giá mây trời âm u
Ngoài kia lãng đãng sương mù
Cúc chi mang đến lời ru ngọt ngào

Đông về nỗi nhớ chênh chao
Cúc chi bẽn lẽn đi vào câu thơ
Em xinh tươi dáng mộng mơ
Tóc dài xanh thắm buông hờ trên vai

Dịu dàng ngơ ngác mắt nai
Đã làm cho trái tim ai sững sờ
Gặp em ra ngẩn vào ngơ
Cúc chi nỗi nhớ tím mờ chiều đông

Nguyễn Đình Huân

Sài Gòn, Ngày 04/12/2015 Hoa Việt, Tuy Le Van, Tình Thơ



Bài Thơ: THÁNG MƯỜI HAI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Bài Thơ: THÁNG MƯỜI HAI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

THÁNG MƯỜI HAI
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Tháng mười hai đã đến tự lúc nào.
Mà thấy trong lòng lao xao gió bấc.
Giữa đêm đông chợt giật mình thức giấc.
Nghe gió đông lùa nghẹn nấc buồn đau.

Chiếc chăn bông không đắp kín nỗi sầu.
Trong lòng em chỉ có màu tuyết trắng.
Nhớ mối tình xưa sao mà cay đắng.
Anh đi rồi em trống vắng cô đơn.

Không trách anh đâu cũng chẳng giận hờn.
Chỉ thương mình sao vẫn còn vương vấn.
Cứ thở than…âu cũng là số phận.
Nên cuộc đời mãi lận đận dở dang.

Đêm nhớ ai mà nước mắt hai hàng.
Cố nhắm mắt em mơ màng nhớ lại.
Mối tình xưa của một thời thơ dại.
Ai hứa là mình sẽ mãi yêu nhau.

Ai trao ai tươi thắm nụ hôn đầu.
Rồi lặng lẽ bước qua cầu từ giã.
Tháng mười hai mùa đông ơi lạnh quá.
Mong mùa xuân về băng giá mau tan.

Bài Thơ: GIẤC MƠ GẶP MẸ (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

GIẤC MƠ GẶP MẸ
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Cảm tác qua câu chuyện của một người bạn

Thời gian trôi lặng lẽ tháng ngày qua.
Con về đây khóc oà khi vắng mẹ.
Mẹ đi rồi còn đâu trên nhân thế.
Chỉ còn nơi này gốc khế bờ tre.

Văng vẳng lời ru của mẹ con nghe.
Tiếng võng đưa giữa trưa hè nắng đỏ.
Chiếc quạt mo mẹ trao con ngọn gió.
Mồ hôi mẹ nghèo cứ nhỏ bên hiên.

Phải mồ hôi con sang hết mẹ hiền.
Cho con giấc ngủ bình yên trưa nắng.
Con về quê mà trong lòng trống vắng.
Chỉ thấy nghẹn ngào cay đắng xót xa.

Trong giấc mơ hình bóng mẹ hiện ra.
Mẹ vuốt tóc xuýt xoa yêu con quá.
Thương cho con một thân nơi xứ lạ.
Giữa dòng đời con vất vả mưu sinh.

Đêm khuya về cũng chỉ có một mình.
Sầu lẻ bóng nhớ thương tình tan vỡ.
Đừng buồn nghe con khi đời đã lỡ.
Cứ chân tình hãy rộng mở con tim.

Tình yêu quanh ta đâu phải đi tìm.
Rồi cuộc sống sẽ ấm êm hạnh phúc.

Nguyễn Đình Huân

Sài Gòn, Ngày 04/1202015 Hoa Việt,Tuy Le Van, Tình Thơ Thanh Hà



Bài Thơ: NỖI LÒNG HOA CẢI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

Bài Thơ: NỖI LÒNG HOA CẢI (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)

NỖI LÒNG HOA CẢI
Thơ: Nguyễn Đình Huân

Chiều đông có kẻ ướt mi
Thương hoa cải khóc cúc chi vào mùa
Cúc chi kẻ bán người mua
Thương cho hoa cải gió lùa ven sông

Giữa vùng trời nước mênh mômg
Cải buồn cải khóc cải không lên trời
Bởi thương đò nhỏ đơn côi
Cắm sào đứng đợi người ơi mau về

Chiều chiều ngóng phía chân đê
Nhìn cánh cò trắng bay về phương xa
Cải ngồng giờ đã trổ hoa
Thương rau răm lại xót xa thương mình

Thương cho bến nước hữu tình
Dòng sông uốn khúc xinh xinh đôi bờ
Bao năm đò cũ vẫn chờ
Mà sao người mãi xa mờ chân mây

Người ơi người hãy về đây
Bên dòng sông nhỏ vòng tay ngọt ngào
Tình nồng êm ấm ta trao
Cho mùa đông giá đi vào câu thơ.

Scroll to Top