Thơ tình THỨ 7 thật hay với tâm trạng buồn cô đơn & vui vẻ

Tuyển tập những bài thơ tình Thứ 7 thật hay, tâm trạng & cảm xúc đã được đăng tải trên trang thơ Thi Hữu.
Thơ thứ 7 cuối tuần đi cafe 1 mình với nỗi buồn lẻ loi, cô đơn; hoặc cảm xúc hân hoan, vui tươi cho ngày thứ 7 được nghỉ ngơi, vui chơi thỏa thích,…

Bài Thơ: THỨ BẢY LÃNG ĐÃNG (Tác giả: Nguyễn Hưng)

THỨ BẢY LÃNG ĐÃNG
Thơ: Nguyễn Hưng

Sáng thứ bảy lãng đãng
Mái cổ mờ hơi sương
Bàn chân về quá vãng
Vàng thu phai trên đường

Quán trà quen góc phố
Ngan ngát tách trà sen
Ven hồ người đi bộ
Hối hả dòng bon chen

Nắng vàng vừa rải lối
Tháng chín gọi heo may
Nhịp đời nghe vồi vội
Thèm được xiết bàn tay

Tiếng đàn ai vẳng khẽ
Gió mênh mang vào hồn
Có gì đó lướt nhẹ
Ngỡ thoảng về nụ hôn

Ai giấu mùi hương tóc
Vào hoa sữa ngập ngừng
Đâu phải là muốn khóc
Mà sao mắt rưng rưng

Mùa thu và nỗi nhớ
Trên tháng năm dặm dài
Bao xuyến xao còn đó
Ngập lối sắc vàng phai

– Nguyễn Hưng –
Hn, 16/09/2017

Ảnh : tác giả



Bài Thơ: THỨ BẢY PHỐ BUỒN (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: THỨ BẢY PHỐ BUỒN (Tác giả: Phú Sĩ)

THỨ BẢY PHỐ BUỒN
Thơ: Phú Sĩ

Ta thả nhịp lòng vào thứ bảy không em
Ngồi lặng nhìn người đếm giọt cà phê đắng
Thành phố lên đèn hắt hiu buồn quán vắng
Gửi một nỗi sầu vào ánh mắt chơi vơi

Em đã xa rồi trên lối rẽ ngược xuôi
Còn đó bên đời nụ hôn rơi vội vã
Nhân gian hữu tình giờ bỗng nên xa lạ
Nơi ấy ấm nồng em có thấy nhớ ta

Có phải không em lời bài hát xót xa
Thành phố nào buồn nơi chúng mình bước mỏi
Quyện gốc thông già thẩn thờ chiều sương khói
Giờ chẳng còn em sỏi đá cũng muộn phiền

Ta trở thành người lạc lỏng chốn nhân duyên
Nỗi nhớ đong đầy nỗi cô đơn ngọt lịm
Một nửa rời xa yêu thương nhòa sắc tím
Hoàng hôn lại về có tìm được ngày xưa

Và thứ bảy buồn ai đó đã về chưa !?
Hay chỉ mình ta ngắm niềm vui kẻ khác
Đâu đó vẳng nghe lời bài ca man mác
Thành phố nào buồn em có nhớ không em!

ẢNH ST
THƠ PS

Bài Thơ: CHIỀU MƯA THỨ BẢY (Tác giả: Bảo Châu)

Bài Thơ: CHIỀU MƯA THỨ BẢY (Tác giả: Bảo Châu)

CHIỀU MƯA THỨ BẢY
Thơ: Bảo Châu

Anh nghĩ gì vào chiều mưa thứ bảy
Có thấy buồn khi lất phất hạt mưa bay
Có mong ngóng sau mỗi một ngày
Có lưu luyến vào chiều mưa thứ bảy…

Chiều thứ bảy con tim như muốn nhảy
Muốn thét gào muốn tan chảy làm đôi
Lòng nhung nhớ nhưng tình mãi xa xôi
Xa cách lắm làm sao ta với tới…

Chiều thứ bảy lòng ta sao chới với
Cứ rung lên theo nhịp đập con tim
Nhưng quanh ta cảnh vật mãi im lìm…
Để nỗi nhớ lại chồng lên nỗi nhớ…

Thứ bảy về ta trông sang bên nớ
Mắt đượm buồn tuôn chảy một dòng châu…
Tình chúng mình tựa như giọt mưa ngâu…
Cứ lưu luyến mỗi buổi chiều thứ bảy
Hồng Chiên
16.7.2017



Bài Thơ: NHỚ ANH CHIỀU THỨ BẢY (Tác giả: Bảo Châu)

Bài Thơ: NHỚ ANH CHIỀU THỨ BẢY (Tác giả: Bảo Châu)

NHỚ ANH CHIỀU THỨ BẢY
Thơ: Bảo Châu

Chiều thứ bảy – nỗi buồn dâng nhè nhẹ
Nghĩ về người – sống mũi bỗng cay cay
Ở nơi xa – Anh có đếm từng ngày?…
Có giống em – mỗi buổi chiều thứ bảy!…

Mặc cho phố đông người – đang cười vui nhún nhảy
Em cũng cười nhưng lòng nghĩ đến Anh!…
Anh biết không?… mỗi tối niệm an lành
Em chỉ muốn trọn dành cho Anh hết

Ai cũng bảo tình em là ngốc nghếch
Mãi đợi chờ chiều thứ bảy vắng anh
Anh có hiểu tình em như thế đó?
Vẫn nguyện trong lòng yêu đến hết thiên thu…
Hồng Chiên

Bài Thơ: THỨ BẤY GIAO MÙA (Tác giả: Hồng Giang)

Bài Thơ: THỨ BẤY GIAO MÙA (Tác giả: Hồng Giang)

THỨ BẤY GIAO MÙA
Thơ: Hồng Giang

Internet
Thơ họa theo ảnh

Đông oằn mình kéo về cơn gió cuối
Bởi chẳng đành tiếc nuối sợ sang xuân
Chiếc lá khô cũng cảm thấy tần ngần
Cố bám chặt vào thân cây trơ trụi

Sương giăng giăng kín khoảng trời buồn tủi
Hạt mưa vương an ủi đợi chồi non
Đã sắp qua bao ngày tháng mỏi mòn
Xuân sẽ đến nối tròn câu hẹn ước

Lại thứ bẩy vẫn như bao tuần trước
Ly cafe uống được nửa cô đơn
Từng giọt rơi vào đáy cốc tủi hờn
Làn khói thuốc chờn vờn trong nhung nhớ

Câu thơ tình viết ra còn dang dở
Ở nơi nào người có nhớ hay không
Hãy giữ gìn em nhé má, môi hồng
Kẻo gió lạnh ngày cuối đông buốt giá

Phút giao mùa giữa dòng đời hối hả
Anh lại ngồi …..
Gom cả …..
Mối tình xa !
23/1/2016 Hồng Giang.
~~~~~~<>~~~~~~<>~~~~~~
Bài họa của Huynh Nuong
THỨ BẨY….. MÙA ĐÔNG

Hai thứ bẩy…. là hết chiều đông cuối
Gió nghĩ gì giấm dúi tái tê xuân
Có phải chăng lòng chếc lá tần ngần
Cành cũng nuối phân vân ròng trơ trụi

Hạt sương khua cho mềm đi nổi tủi
Mưa lững lờ nửa thúc hối chồi non
Nửa miên man cơ hồ đã mỏi mòn
Xuân còn dỗi biết tròn không nguyện ước

Nhớ hôm xưa thứ bẩy tròn sau trước
Không như giờ ly cafe ngược môi đơn
Giống ai gieo tim sóng sánh giọt hờn
Vương làn khói điếu thuốc chờn vờn nhớ

Vẫn hai ta, nhưng mảnh tình… tựa vỡ
Đem mặn nồng làm cớ giận hư không
Tiếng anh chăm môi má giữ ươm hồng
Mà sao lạ… ngõ lòng buôn buốt giá

Trời giao mùa chi mà…. tuôn hối hả
Em nghe lòng ….
Buồn bã ….
Bởi anh xa !

24.1.2016 Thụy
Thân họa thơ TRANG THƠ HỒNG GIANG



Bài Thơ: THỨ BẢY VÙNG CAO……….. (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: THỨ BẢY VÙNG CAO……….. (Tác giả: Mạc Phương)

THỨ BẢY VÙNG CAO………..
Thơ: Mạc Phương

Sáng thứ bảy… vùng cao mây nhè nhẹ.
Thả gót mềm thong thả lướt đi qua.
Thấp thoáng trong sương hình bóng đã xa.
Người nơi ấy có mong gì không nhỉ ?

Tiếng rộn ràng theo bước chân ngựa hí.
Là tình yêu đôi lứa đẹp mặn mà.
Tay trong tay đang cười vui lơi lả.
Đến chợ phiên mang sắc áo đủ màu.

Ở nơi xa anh thức tận canh thâu.
Chắc giờ này,vẫn đang say giấc mộng.
Anh nhớ không những tình cảm ấm nồng.
Của cô gái vùng cao luôn chờ đợi.

Dẫu rất xa nỗi nhớ anh vời vợi.
Vẫn một lòng chỉ yêu mãi anh thôi !
Đông đã qua vẫn nhợt nhạt màu môi.
Nắng xuân về sao chẳng hồng đôi má.

Nỗi niềm yêu … với em là tất cả.
Ngày cuối tuần…sao tim luôn thổn thức.
Ánh lửa tình cứ cháy hoài rừng rực
Đợi anh về…cho cuộc sống nở hoa.

( PH 09/01/2016 )
Ảnh : ST

Bài Thơ: THỨ BẢY VÙNG CAO……….. (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: SÁNG THỨ BẢY……… (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: SÁNG THỨ BẢY……… (Tác giả: Mạc Phương)

SÁNG THỨ BẢY………
Thơ: Mạc Phương

Sáng thứ bảy đợi hoài dòng tin nhắn.
“ EM đỡ chưa ? Anh đang ở trên phây”
Chỉ vậy thôi đã khiến say ngất ngây.
Niềm hạnh phúc tưởng chừng như òa vỡ.

Sao anh nỡ để con tim nức nở ?
Một lời thôi cũng khó thế sao anh ?
Nỡ cắt đứt niềm hạnh phúc mong manh.
Cứa vết thương vào trái tim ứa lệ.

Người với người cũng đâu cần câu nệ.
Quan tâm nhau một chút là lẽ thường.
Bởi sâu thẳm lòng mình vẫn còn thương.
Chỉ giả vờ để chôn vùi nỗi nhớ.

Lỡ yêu rồi đâu phải là duyên nợ.
Sống cho mình và cho cả người ta.
Dẫu chẳng gần nhưng cũng đừng cách xa.
Đủ để thấy trái tim yêu hạnh phúc.

( PH 26/12/2015 )

Scroll to Top