TÌNH TRĂNG QUÊ MẸ
Thơ: Phú Sĩ
Trăng lung linh xuyên qua kẻ lá
Trao ánh vàng khắp bến bờ xa
Mọi nẻo đường nơi bóng trăng qua
Nghe dịu mát hồn ta đến lạ
Trăng thanh bình về nơi thôn dã
Nhịp chày khua vang dội gần xa
Ngày mùa về thôn xóm vui ca
Niềm hạnh phúc chan hòa tình đợi
Trăng hẹn thề ngọt ngào đưa lối
Nơi bến quê mòn mõi đợi chờ
Gọi tình về ghép lại vần thơ
Tròn duyên nợ thỏa ngày mong nhớ
Ánh trăng quê …nỗi lòng dịu vợi
Người con yêu đất mẹ xa vời
Bao nỗi lòng thương nhớ tình quê
Chiều xa vắng vọng về bóng mẹ…
Trăng tình quê trong lòng con trẻ
Thuở xa rồi mẹ kể con nghe…
Trăng đong đây kỷ niệm một chiều
Nơi quê nghèo mẹ mong con nhé!
Hay.
Thơ hay tuyệt lắm
TRĂNG QUÊ
Trăng đầy soi bóng gọi tình mê
Loang loáng bờ xa sóng vỗ về
Từng giọt ngân tràn trên bến nước
Bao làn réo trải giữa trời quê
Mành tre vẫy gió đông còn nguyện
Khóm trúc vờn sao hạ vẫn thề
Gọi khúc hương mùa canh vắng vẻ
Hò khoan điệu lý vọng xàng xê
Muy lindo el paisaje
Em đã vẽ hình ảnh ánh trăng quê qua bài thơ thật tuyệt vời . Phú Sĩ
Buổi tối vv em nhé
Hay lắm . Tình quê , tình mẹ luôn ấm mãi trong ta !
Cám ơn em ju…!!!
Thơ thật tuyệt…!!!