Tác giả Phú Sĩ

Tuyển tập những bài thơ hay của nữ thi sĩ Phú Sĩ đã được xuất bản trên ThiHuu.Com

Bài Thơ: NGƯỜI ĐÀN BÀ HÔN NẮNG (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: NGƯỜI ĐÀN BÀ HÔN NẮNG (Tác giả: Phú Sĩ)

NGƯỜI ĐÀN BÀ HÔN NẮNG
Thơ: Phú Sĩ

Người đàn bà dịu dàng
Lưu luyến cái duyên qua
Lỡ nụ cười chưa tan lỡ nửa đời nắng hạ
Trái tim vốn mong manh sao vỗ cùng sóng cả
Bởi có lúc vô tình xô ngã phận mong manh …

Người đàn bà chân thành
Có phải lỗi đâu anh!
Như nước tận giếng khơi cũng khi đầy khi cạn
Mạch nước ngầm mơn man lặng thầm trong vô hạn
Vẫn khao khát vị yêu ngao ngán chữ vô tình ….

Người đàn bà đa tình
Yếu đuối trước bình minh
Dằn vặt nỗi nhớ thương trầm mình trong tâm tưởng
Khi mảnh đất bạc màu người đi qua ai nhớ
Dòng chảy vẫn ngọt ngào quyến rủ nét yêu thương

Người đàn bà lạnh lùng
Lặng lẽ chốn phong sương
Cứ nhủ lòng an nhiên thiên đường trong mơ ước
Cái hạnh phúc vô tình mong thời gian đếm ngược
Rồi sẽ mãi đi qua cơn bão trái cuộc đời

Người đàn bà ngỏ lời
Hôn cái nắng tinh khôi
Một điệp khúc ca tình còn nghe hương dịu vợi …

ẢNH ST
THƠ PS

CHÚC MỌI NGƯỜI AN VUI NHÉ !



Bài Thơ: MƯA TUỔI THƠ (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: MƯA TUỔI THƠ (Tác giả: Phú Sĩ)

MƯA TUỔI THƠ
Thơ: Phú Sĩ

Mưa đầu mùa lất phất chốn quê xưa
Rơi lặng lẽ cho lòng người xao xuyến
Tuổi thơ ấu ùa về trong ẩn hiện
Nghe bâng khuâng lưu luyến những ân tình

Mưa đầu mùa tí tách hạt lung linh
Vẫn ngờ nghệch trầm mình trong kỷ niệm
Cơn gió thoảng đong đưa nhành hoa tím
Vẫn êm đềm ngọt lịm bước người qua

Mưa đầu mùa ve vuốt tuổi thơ xa
Đời vần xoay giao hòa cơn dâu bể
Trong tiềm thức cơn mưa chiều vẫn thế
Sao chông chênh lạc lỏng lối quay về

Mưa đầu mùa ta yêu mãi không thôi
Còn giọt lệ vẫn hòa trôi trong mắt
Mưa bong bóng những hạt buồn khoan nhặt
Phía trời xa hiu hắt vỡ tan rồi

Mưa đầu mùa còn đó thuở xa xôi
Chiều hoàng hôn ai ngồi ai thương nhớ…

Bài Thơ: QUÊ MÌNH NỐI NHỊP CẦU DUYÊN (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: QUÊ MÌNH NỐI NHỊP CẦU DUYÊN (Tác giả: Phú Sĩ)

QUÊ MÌNH NỐI NHỊP CẦU DUYÊN
Thơ: Phú Sĩ

Ngọt ngào câu hát trao duyên
Gió đưa gió đẩy qua miền thương yêu
Bên dòng bến lỡ hắt hiu
Những chiều sáo thổi cánh diều qua sông

Cầu duyên ai nối đôi dòng
Trong veo câu hát tơ hồng trao nhau
Quê hương là khúc dạt dào
Bóng chiều ai đứng ngóng chào ai sang

Mênh mông sóng nước mơ màng
Nắng mưa chẳng ngại nhịp nhàng đón đưa
Làng quê êm ả nhặt thưa
Câu hò hoài cổ ai vừa bỏ quên

Cầu duyên ai khéo đặt tên
Trao người mơ ước dựng nên cuộc đời
Qua rồi một thuở rong chơi
Ấm no hạnh phúc gọi mời quê hương

ẢNH ST
THƠ PS

VIẾT NHÂN NGÀY KHÁNH THÀNH CẦU VÀM CỐNG NỐI ĐÔI BỜ CẦN THƠ – ĐỒNG THÁP , CHÚC ANH CHỊ EM VÀ CÁC BẠN VUI NHÉ



Bài Thơ: CƠN MƯA CHIỀU… (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: CƠN MƯA CHIỀU... (Tác giả: Phú Sĩ)

CƠN MƯA CHIỀU…
Thơ: Phú Sĩ

Cơn mưa chiều bao kỷ niệm phố xưa
Bong bóng loang sợ mưa sầu rơi mãi
Người mong chờ sao ai người chẳng thấy
Để giọt dài giọt vắn nhớ thương hoài….

Cơn mưa chiều câu vọng cổ nhớ ai
Vọng kim lang hay điệu buồn khắc khoải
Trách chim quyên sao quay đầu bỏ bạn
Cho lời buồn nức nở điệu hoài lang….

Cơn mưa chiều ai tấu khúc nhặt khoan
Câu hờn trách lỡ làng câu ước hẹn
Câu buông lơi nửa đời ai nấc nghẹn
Chén ân tình nay lệ ướt mi hoen ….

Cơn mưa chiều xua cái nắng hanh khô
Tươi thắm lại những cuộc đời giông tố
Mưa hãy trôi những u sầu duyên số
Đón hoàng hôn hương nồng ấm cõi lòng ….

Bài Thơ: NHỮNG MÙA NẮNG BÌNH YÊN (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: NHỮNG MÙA NẮNG BÌNH YÊN (Tác giả: Phú Sĩ)

NHỮNG MÙA NẮNG BÌNH YÊN
Thơ: Phú Sĩ

Yêu quá đổi chốn quê mình ngày hạ
Nắng vội vàng nỗi vất vả hằn lưng
Giọt mồ hôi ai đó đổ như chừng
Gieo lặng lẽ cho đời hương lúa mới

Ngang qua nắng đóa hoa vàng nở vội
Bâng khuâng hoài vương đợi bước chân ai
Vẫn vẹn nguyên giai điệu thiết tha hoài
Lời ve nhớ còn say tà áo cũ

Chiếc cỗ xe kéo bao đời vần vũ
Nắng nhọc nhằn ru lớn tuổi thơ xa
Vạt hoàng hôn đang hồn hậu hát ca
Xanh ký ức miền yêu thương mùa hạ

Có chú bé ngồi lưng trâu hối hả
Ước mơ gì dõi mãi cánh diều bay
Nắng tròn đầy duyên dáng áo bà ba
Kết thành hạt ngọc ngà bên sen trắng

Có nơi đâu trên khắp miền ngõ vắng
Tự bao đời mùa nắng chốn bình yên…

ẢNH TRONG KHANH NGUYEN
THƠ PS

CHÚC ANH CHỊ EM VÀ CÁC BẠN AN VUI NHÉ GIỮA NHỮNG NGÀY NẮNG THÁNG TƯ



Bài Thơ: NGƯỜI ĐÀN BÀ LỖI HẸN THÁNG TƯ (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: NGƯỜI ĐÀN BÀ LỖI HẸN THÁNG TƯ (Tác giả: Phú Sĩ)

NGƯỜI ĐÀN BÀ LỖI HẸN THÁNG TƯ
Thơ: Phú Sĩ

Người đàn bà dỗi hờn
Lỗi hẹn với tháng tư
Xót xa chiếc lá vàng khi hoàng hôn ngã bóng
Thương chút nắng cuối ngày đợi chờ tia hy vọng
Vẫn biết lắm mong manh lận đận kiếp lục bình

Người đàn bà dỗi hờn
Cho số phận phiêu linh
Bên dòng nước đục trong dập dình thân hoa nữ
Lặng lẽ đếm cô đơn giữa dòng đời sóng dữ
Mơ một giò phong lan ai đó gửi ân tình

Người đàn bà dỗi hờn
Bối rối phút bình minh
Khắc khoải những tháng năm chuyện tình chưa thơm ngát
Xa rồi tuổi thanh xuân sắc hương nay nhòa nhạt
Còn ai nhớ hay quên điệu hát tháng tư về

Người đàn bà dỗi hờn
Ngân nga khúc si mê
Ngỡ trong giấc chiêm bao mơ về phong lan tím
Có một kẻ đi xa chẳng nhớ miền kỷ niệm
Có một kẻ mong chờ ngọt lịm một vần thơ …

Bài Thơ: ĐÊM VỀ PHỐ (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: ĐÊM VỀ PHỐ (Tác giả: Phú Sĩ)

ĐÊM VỀ PHỐ
Thơ: Phú Sĩ

Đêm phố buồn đâu rực rỡ phồn hoa
Cho sương lạnh rớt trên bờ vai lạ
Gió lạc mùa níu chân ai nghiêng ngả
Chạnh lòng người ai chẳng phút xót xa

Đôi chân buồn sao lạc bước lang thang
Phố nối nhau sao ngỡ ngàng đến thế
Mưa vẫn rơi những hạt sầu như thể
Vắng xa rồi đâu kẻ đợi người thương

Phố trải lòng đêm kéo những buồn vương
Hoài niệm phủ một màn sương êm ái
Đường ta bước sao cứ dài trôi mãi
Bến nhân gian xa ngái chữ ân tình

Ta ngóng chờ đâu đó nẻo phiêu linh
Một nụ cười mang bóng hình trong đó
Niềm hạnh phúc trên bờ vai nho nhỏ
Chút ấm lòng trong cơn gió mênh mang

Mở lòng mình nghe một chút thênh thang
Ta buồn nốt đêm này thôi em nhé
Một điệu nhạc ngân nga dù rất khẽ
Vẫn thấy rằng đêm ấy sẽ đáng yêu ….



Bài Thơ: VẦNG TRĂNG KHUYẾT NỬA (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: VẦNG TRĂNG KHUYẾT NỬA (Tác giả: Phú Sĩ)

VẦNG TRĂNG KHUYẾT NỬA
Thơ: Phú Sĩ

Có phải trăng tròn rồi chẳng khuyết đâu anh
Cũng như bây giờ anh quên rồi ước hẹn
Dẫu biết lời yêu hôm nào còn nguyên vẹn
Có phải trăng buồn nên chẳng thể tròn canh

Nơi ấy sao đành đem xẻ mảnh trăng thanh
Đâu còn tiếc thương ân tình ngày xưa cũ
Để lại mùa đông không buồn vương chút nắng
Còn nửa cuộc tình thầm lặng giấu màn đêm

Có phải giờ đây vui hạnh phúc ấm êm
Anh chẳng còn thương ánh trăng buồn tha thiết
Một nửa bên em sẽ thật rồi mãi khuyết
Khoảng tối buông dần da diết nửa đời sau

Xuân đã về rồi xua cái lạnh lao đao
Mà sao anh ơi lệ lòng tuôn rơi mãi
Em nở nụ cười giữa mùa xuân hoang dại
Như tiễn cuộc tình vào mãi chốn hư không.

Bài Thơ: HƯƠNG TÌNH THÁNG BA (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: HƯƠNG TÌNH THÁNG BA (Tác giả: Phú Sĩ)

HƯƠNG TÌNH THÁNG BA
Thơ: Phú Sĩ

Mông mênh tháng ba
Mơ hồ trong sương khói
Tình tự đất trời ấm dịu chút tinh khôi
Ký ức trào dâng quên nhớ bến cuộc đời
E ấp ân tình dịu êm mùi hương bưởi

Thoang thoảng tháng ba
Ước vọng còn chấp chới
Nhọc nhằn còn đây mồ hôi thắm trên đồng
Cây nở hoa đời hương lúa trổ oằn bông
Đất lại đơm hoa nõn nà tia hy vọng

Cơn gió tháng ba
Điểm tô mầm cuộc sống
Mộc mạc chân quê khát vọng nhớ thương về
Lẫn trong nụ tươi non … nét hiền từ đậm dấu thời gian của mẹ
Lẫn trên cọng rơm vàng … nỗi nhọc nhằn lam lũ của tình cha …

Tháng ba hanh hao
Thơ thẩn nỗi nhớ nhà
Những mùa hoa thương yêu chênh chao khu vườn cũ
Kỷ niệm tuổi thần tiên … ai dễ đâu quên được
Bầu sữa cuộc đời nuôi dưỡng bước yêu thương …



Bài Thơ: CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ (Tác giả: Phú Sĩ)

CHUYỆN TÌNH CỦA MẸ
Thơ: Phú Sĩ

(viết cho ngày 8/3 những phụ nữ luôn đẹp trong sự tôn vinh)

Con kể ngày xưa
Câu chuyện tình nghèo còn xót xa của mẹ
Mái tóc đen dài nhạt nhòa ngày tuổi trẻ
Tiễn nửa đời xuân theo năm tháng hao gầy ….
Ngày mẹ về với cha…
Vầng trăng chưa đong đầy những mùa hoa thương nhớ
Cha xa nhà … mẹ thân cò lặn lội vượt trùng khơi…
Nửa vầng trăng khuyết dần … bên ấy quá xa xôi…
Cha có hay chăng nỗi niềm ngày dãi dầu của mẹ…
Chín tháng cưu mang … những ngày một mình vượt cạn…
Ngọn đèn dầu …
…… đã cạn lửa lòng theo năm tháng đời con…
Ngày mẹ sinh con…
Cha biết không niềm thương nhớ mỏi mòn …
Giữ lệ lòng …
gửi phương trời xa ….
Cha còn vào trận đánh….
Những mùa lá rơi … mùa hẹn thề tròn vạnh…
Con lớn lên bằng dòng sửa ngọt lành trong khói lửa đạn bom…
Tình quê hương, đất nước vẹn trong hồn …
Để hôm nay … bước cha đi … vẽ thành hình của nước…
Tổ quốc mang trên mình những vết thương đếm ngược…
Lời ru cũng trầm buồn theo tiếng vọng quê hương
Lời ru mẹ cho con …
Là mất mát dặm trường …
Của người mẹ thương… tiễn chồng đi không bao giờ trở lại…
Là những người vợ hiền cưới xong rồi xa mãi…
Để bồi đắp ân tình .. cho mãnh đất màu xanh…
Giờ tóc màu phai
Mơ ước mẹ vẹn dành …
Tình yêu con thơ … ngọt lành trên cánh đồng lúa mới
Hãy nhớ nghe con …
Tình quê luôn đón đợi …
Khi lũy tre ngà uốn lượn gánh trăng rơi ….

ẢNH ST
THƠ PS

Scroll to Top