Bài Thơ: HOA MỘT NGÀY (Tác giả: Mạc Phương)
HOA MỘT NGÀY
Thơ: Mạc Phương
Chẳng bao giờ em còn được nhận hoa.
Mấy chục năm ròng chúng mình xa cách.
Trong một năm chỉ một ngày em trách.
Một ngày vui tháng mười một đó anh.
Dẫu bây giờ mái tóc chẳng còn xanh.
Nhưng trái tim vẫn nồng nàn thương nhớ.
Ngày hôm nay khát khao trong nhịp thở.
Lần cuối cùng nhận được bó hoa tươi.
Một ngày thôi rạng rỡ nét em cười.
Để cả năm niềm vui là điểm tựa.
Em chẳng cần lửng lơ câu thề hứa.
Sống trọn đời với mong muốn bình yên.
Nhìn người ta trao tình cảm hồn nhiên.
Em quay đi tự lau dòng lệ ứa.
Và dặn mình anh luôn là điểm tựa.
Để em chờ em đợi mãi ngày xưa.
Em chẳng sợ cuộc đời trải nắng mưa.
Nhưng em sợ tâm mình ngàn khoảng trống.
Vần thơ em vẫn hoài mong trong mộng.
Một lần thôi nhận lại những yêu thương.
Bó hoa tươi cũng rất đỗi bình thường.
Nhưng với em lại luôn là vô giá.
Mấy chục ngàn ngày với bao nghiệt ngã.
Vẫn dặn lòng mãi đẹp nhé hoa ơi !
BLT 19/11/2016
Ảnh internet