Bài Thơ: ANH ĐI ĐI (Tác giả: Mạc Phương)
ANH ĐI ĐI
Thơ: Mạc Phương
Anh đi đi đừng ngoảnh lại làm gì.
Cứ bước về phía mặt trời rực nắng.
Để nỗi buồn một mình em thầm lặng.
Sẽ chẳng hờn chẳng trách giận mùa đông.
Anh đi đi nơi ấy có nắng hồng.
Có hoa vàng và cỏ xanh rực rỡ.
Có mùa xuân xui khiến lòng bỡ ngỡ.
Ong bướm rập dìu rộn rã chim ca.
Anh đi đi giờ tình cũng cách xa.
Theo thời gian sẽ trôi vào quá khứ.
Quên hết đi những tháng năm tình tự.
Những dại khờ khao khát ở bên nhau.
Anh đi đi em sẽ nhận nỗi đau.
Dẫu trái tim nhàu nhói đâm vết cứa.
Tình anh trao xưa kia là điểm tựa.
Sẽ ngủ im không khắc khoải mong chờ.
Anh đi đi đừng quằn quại vẩn vơ.
Phía mặt trời tương lai đang rộng mở.
Mình có duyên nhưng lại không có nợ.
Hãy kệ em kết nguyệt quế trong tim.
BLT 28/11/2016
Ảnh internet