MỘT THOÁNG NIỀM ĐAU
Thơ: Hoàng Anh
Nghe nức nở chim gù rã cánh
Uống đi anh rượu sánh niềm đau
Trong men còn lắng u sầu
Thanh mai trúc mã trầu cau cũng hờn
Lại đây nhé thu còn luyến tiếc
Ngại ngần chi tiễn biệt mùa qua
Dẫu là chín bậc phôi pha
Thiều quang nắng rọi thềm hoa đủ màu
Em ngồi tựa thuyền câu lặng sóng
Cuốn tơ lòng khép mộng đài trang
Diễm xưa phút chốc bẽ bàng
Hoa ly trắng muốt tình mang não nề
Trăng đã hẹn trăng về bữa ấy
Tái tê trời sưng tấy lời yêu
Chuyện xưa lẻ bóng thân kiều
Trăng nay chênh chếch ngồi thêu nỗi buồn…
Hoàng Anh 20/9/17
P/s: Cho em ảo nốt nữa nghe
Lần này sau cuối em thề không câu ( like)
bài họa
______Nỗi Niềm______
.Tácg iả : Hai Dang
Nghe tiếng vọng chuông chiều ngân thả
Uống trầm tư mà dạ lòng rung
Trong cơn cuồng ái mộng cùng
Miền thơ ướt đẫm vần lung lay buồn…
Về lại bến hoàng hôn thuở trước
Ngại ngùng mơ hẹn ước tình chung
Dẫu bao xa cách muôn trùng
Thiều hoa lối cũ vườn dung dăng màu….
Em tựa cõi xuân đào dương thế
Cuốn đời anh vào bể yêu thương
Diễm xuân nồng hạ thiên đường
Hoa xinh sắc thắm lưu hương nhẹ nhàng…
Trăng tỏa quyện bóng quàng mây núi
Tái sinh miền tắt nguội duyên xưa
Chuyện mình như lá đang vừa
Vờn bay theo gió thu mưa lạnh lùng !
DỐC CẠN MEN SẦU
tác giả : Tình Thơ
Anh như cánh chim chiều lẻ bạn
Anh mời em dốc cạn men sầu
Nỗi buồn vương vấn bấy lâu
Tửu nồng xóa bớt niềm đau trong lòng
Uống cho say không còn nhớ nữa
Ta khơi lại đóm lửa yêu đương
Dẫu mai chia rẽ đôi đường
Thì ta vẫn mãi vấn vương men tình
Nắng chiều thu lung linh mây tím
Gợi nhớ lại kỷ niệm thu xưa
Gặp em trong một chiều mưa
Trao nhau ánh mắt tình chưa ngỏ lời
Em cuối nẻo chân trời xa cách
Anh ôm sầu biết trách ai đây
Chiều nay gặp ở nơi này
Hai ta dốc cạn men cay bẽ bàng
Chờ đêm ta ngắm trăng vàng
Ta sẽ thả mộng cung nàng giỡn trăng…