Bài Thơ: MIỀN BIỂN MẶN (Tác giả: Bách Tùng Vũ)
MIỀN BIỂN MẶN
Thơ: Bách Tùng Vũ
Hò khoan chúng ta lên đường
Đây miền biển mặn đêm trường ra khơi
Ta lên thuyền… Anh em ơi…
Dù bao vất vả, mà đời vẫn tươi
Ai ai cũng nở nụ cười
Quê tôi miền biển, con người lạc quan…
Dù cho còn lắm gian nan
Bám thuyền ra biển…bền gan vững lòng…
Những ngày sóng lặng nước trong …
Hay mưa bão giật gió giông ngập trời…
Con thuyền vẫn bám ngoài khơi …
Để mang tôm cá về nơi đất liền…
Thương người chất phác, dịu hiền
Quanh năm vất vả nơi miền biển quê…
Nắng trên đồng muối… say mê…
Người quang kẻ gánh đưa về muôn nơi…
Mưa đi bủa lưới ngoài khơi …
Thuyền về đầy cá gọi mời bán, mua …
Đất liền nước mặn đồng chua
Nuôi con tôm sú… nuôi cua, nuôi Hàu…
Mở thêm những xưởng đóng tàu
Những khu du lịch, làm giàu quê hương…
Nơi đây nhiều những cung đường
Kề bên bờ biển…phố phường khang trang…
Chiều về gió lộng thênh thang
Trên bờ dưới bến rộn ràng đông vui
Thuyền bè tấp nập ngược xuôi
Người mua kẻ bán cười tươi chào mời
Khách du lịch đến nghỉ ngơi…
Từng đôi trai gái, dạo chơi ngắm nhìn…
Tôi yêu miền biển thanh bình
Yêu cơn gió thổi,mặn tình muối quê
Yêu sao từng buổi chiều về
Hoàng hôn đỏ thẫm say mê lòng người
Tôi yêu lắm, những nụ cười
Làn da rám nắng…con người … biển quê…!
BÁCH TÙNG VŨ 5/5/2017.