Bài Thơ: ĐÔNG VÙNG CAO…………… (Tác giả: Mạc Phương)
ĐÔNG VÙNG CAO……………
Thơ: Mạc Phương
Đông vùng cao nỗi sầu càng buốt lạnh.
Phố cũng buồn vì vắng bóng mùa anh.
Núi uốn mình trong chiếc áo the xanh.
Mây ủ rũ ru mình trong cõi mộng.
Đông vùng cao cây oằn mình vui sống.
Cũng như em luôn khao khát nắng hồng.
Ru tâm hồn trong kỉ niệm mặn nồng.
Biết bao giờ mới có thể nhạt phai ?
Đông vùng cao luôn ước buổi sớm mai.
Nắng ấm áp trao duyên đùa cùng gió.
Để yêu thương em gửi về bên đó.
Đông vẫn đợi chờ đón nắng mùa anh.
Mùa xuân ơi… xin hãy về thật nhanh.
Để nắng xuân hồng sưởi ấm con tim.
Người xa ơi…em vẫn mãi kiếm tìm.
Vần thơ yêu mang nồng nàn nhung nhớ
( PH 19/12/2015 )