Bài Thơ: MUỘN MÀNG (Tác giả: Mạc Phương)
MUỘN MÀNG
Thơ: Mạc Phương
Anh đừng nói, anh ơi đừng nói nữa.
Chuyện tình mình đâu có hứa mà mong.
Lỡ yêu thương cũng chỉ dám dối lòng.
Bởi chúng mình đã yên bề gia thất.
Chuyện tình yêu nồng nàn là rất thật.
Nhưng muộn màng vì đã quá ngày xuân.
Tuổi xế chiều hai đứa ngoại tứ tuần.
Dẫu đồng cảm cũng không còn duyên nợ.
Vui đi anh cho nụ cười rạng rỡ.
Để ngày đông ấm áp chút hương mùa
Ngọn lửa tình nhen bùng cháy như xưa
Cho tâm hồn ngời sắc xuân tươi thắm.
Thôi anh nhé đừng nói lời say đắm.
Bởi kiếp này chẳng thể có nhân duyên.
Phận má đào bến đậu một con thuyền.
Tuy cũ nát vẫn mặn mà tình nghĩa.
Đi đi anh khỏi miệng đời mai mỉa.
Tấm chân tình em giữ mãi trong tim.
Nếu yêu thương xin anh cố lặng kìm.
Đợi kiếp sau mình trao nhau hạnh phúc.
BLT 5/12/2016
Ảnh internet