Bài Thơ: TRỜI CUỐI THU (Tác giả: Dương Hoàng)
TRỜI CUỐI THU
Thơ: Dương Hoàng
Em ngồi ngóng thu đang về ngang ngõ
Đám lá vàng theo làn gió tung bay
Chiều cuối thu mưa nhẹ ướt vai gầy
Em có thấy ở đâu đây niềm nhớ
Mùa thu cuối mưa sầu giăng nức nở
Ngọn thu phong tựa tiếng thở thật dài
Em khẽ buồn vì thu sắp tàn phai
Đông sắp đến cho mắt ai buồn bã
Em ngồi ngóng lá vàng rơi lả tả
Đôi mắt buồn như gom cả trời yêu
Ngồi miên man gom cả vạt nắng chiều
Và cứ thế mà đăm chiêu suy nghĩ
Thu gần cuối sắp qua thời mộng mị
Quên cung sầu hay kỷ niệm ngày xưa
Chiều bâng khuâng mà đôi mắt như vừa
Bóng ai đó trong chiều mưa lảng vảng
Em chợt thấy thu cũng buồn vô hạn
Cơn gió chiều nhiều lai láng tâm tư
Trời cuối thu dường như sắp giã từ
Nghe man mát hình như trời sắp lạnh.
D H