Thơ hay về ĐÀN BÀ qua những góc nhìn & lời tự sự (tuyển tập)

Tuyển tập những bài thơ hay viết về người Đàn Bà đã được đăng tải trên trang thơ Thi Hữu.

Thơ Hay Viết Về Đàn Bà

Thơ viết lên cảm nhận về người đàn bà với rất nhiều cảm xúc; Thơ tự sự về phận đàn bà với nhiều góc nhìn khác nhau; Tình thơ đàn bà lãng mạn, buồn, hoài niệm,…

Và độc giả đừng bỏ qua chủ đề Thơ Viết Về Đàn Bà CũThi Hữu đã chia sẻ nhé!.

Bài Thơ: NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM (Tác giả: Mạc Phương)

Bài Thơ: NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM (Tác giả: Mạc Phương)

NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM
Thơ: Mạc Phương

Người đàn bà im lặng.
Đôi mắt vô hồn thăm thẳm những ưu tư.
Trước những nỗi niềm đang cào xé thực hư.
Nén đớn đau tủi hờn ngược vào trong dạ.

Người đàn bà mang kiếp đời nghiệt ngã.
Ngồi rất lâu trong khoảng lặng đêm đen.
Nhấm nháp mảnh tâm hồn sáng tối đan xen.
Thấy tim mình ứa máu…..

Người đàn bà không một nơi nương náu.
Vất vả cô đơn trong cơn bão tả tơi.
Chưa một ngày vui sướng giữa cuộc đời.
Lặng lẽ…một mình chống trọi để bước đi.

Người đàn bà không oán trách điều gì.
Nhưng trong lòng ngổn ngang bao mảnh vỡ.
Mộng uyên ương đã một lần dang dở.
Lê bước chân trần trên sỏi đá gai chông.

Người đàn bà vượt bão giông.
Khụy ngã vì tình sẽ có ngày đứng dậy.
Ngẩng cao đầu chứng minh cho người thấy.
Chẳng có gì bất biến trước hoàng hôn.

BLT 28/4/2017
Ảnh internet



Bài Thơ: NGƯỜI ĐÀN BÀ GÓP NHẶT ĐỂ VÀO THƠ (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: NGƯỜI ĐÀN BÀ GÓP NHẶT ĐỂ VÀO THƠ (Tác giả: Phú Sĩ)

NGƯỜI ĐÀN BÀ GÓP NHẶT ĐỂ VÀO THƠ
Thơ: Phú Sĩ

Còn lại gì em góp nhặt vào thơ
Như muốn giữ những mong chờ nơi ấy
Đời hiu quạnh vết sầu em nếm trải
Cánh chim chiều dầu dãi đếm thời gian

Còn lại gì em dệt chuỗi mênh mang
Cho cuộc đời bớt đi ngàn nhịp lỗi
Chút ấm áp giữa ngày đông bước vội
Chút nhẹ nhàng cơn gió thổi buồn xa

Còn lại gì em muốn thả hồn mơ
Mùa thương nhớ mong chờ sao chẳng đến
Lối yêu cũ chông chênh câu duyên nợ
Đốt tim yêu dang dở nửa linh hồn

Còn lại gì em viết cuối hoàng hôn
Để an ủi vùi chôn đời hoa mộng
Vẫn biết thế tình yêu là bay bổng
Rồi lạnh lùng ngày gió lộng buông dây

Còn lại gi em viết buổi hôm nay …

Bài Thơ: NGƯỜI ĐÀN BÀ CHỜ ĐỢI BÓNG THỜI GIAN (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: NGƯỜI ĐÀN BÀ CHỜ ĐỢI BÓNG THỜI GIAN (Tác giả: Phú Sĩ)

NGƯỜI ĐÀN BÀ CHỜ ĐỢI BÓNG THỜI GIAN
Thơ: Phú Sĩ

Bụi thời gian thấm dần đôi má nhạt
Người đàn bà man mác đợi chiều rơi
Mắt nhìn về miền ký ức xa xôi
Như mong mỏi dòng đời đang xa khuất

Bóng thời gian vụt qua rồi vội mất
Tuổi đá buồn còn hư thực trong nhau
Nửa đời xuân chưa thắm đã nhạt màu
Trong tầm mắt như trao dòng lệ thắm

Áo thời gian đã một lần ướt đẫm
Nắng hong vàng mùa khát vọng tình thâm
Người đàn bà mỗi chiều vẫn tịnh tâm
Như muốn tỏ nỗi lòng trong tâm khảm

Dòng thời gian cuốn đi màu ảm đạm
Chắc hiểu giùm trong sâu thẳm tâm tư
Nàng vẫn chờ vẫn đợi cuối chân trời
Điều kỳ tích lại về nơi quá khứ ….

Bóng thời gian của một thời lữ thứ
Bước phong trần chẳng giữ được tình sâu
Nàng mơ về nơi ấy phía trời Ngâu
Mong một lần được qua cầu Ô thước ….



Bài Thơ: NGƯỜI ĐÀN BÀ LÀM THƠ (Tác giả: Dương Bích Hạnh)

Bài Thơ: NGƯỜI ĐÀN BÀ LÀM THƠ (Tác giả: Dương Bích Hạnh)

NGƯỜI ĐÀN BÀ LÀM THƠ
Thơ: Dương Bích Hạnh

Người đàn bà làm thơ tim đau nhói
Những nỗi buồn không biết nói cùng ai
Chuyện đau buồn cứ vẫn bám theo hoài
Mặc số phận tương lai nào ai biết…

Cũng một thời đã từng yêu tha thiết
Nguyện cuộc đời sánh bước mãi bên nhau
Tình yêu ư đâu là phép nhiệm màu
Để chữ Tình nhạt nhòa theo năm tháng…

Người đàn bà làm thơ bên giọt đắng
Đắng cuộc đời thấm đắng những vần thơ
Gửi vào thơ những nguyện ước mong chờ
Những thổn thức một tình yêu ảo mộng…

Những vần thơ là niềm vui cuộc sống
Là niềm tin vơi trống vắng con tim
Hạnh phúc vời xa…biết đâu kiếm tìm
NGƯỜI ĐÀN BÀ…
LẶNG LẼ VIẾT VẦN THƠ
BÊN GIỌT ĐẮNG..!!!

Đắng Cà Phê. 28.10.16

Bài Thơ: NGƯỜI ĐÀN BÀ HÁT (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: NGƯỜI ĐÀN BÀ HÁT (Tác giả: Phú Sĩ)

NGƯỜI ĐÀN BÀ HÁT
Thơ: Phú Sĩ

Biển vẫn ru những lời ca dạt dào bên sóng
Có khúc trầm buồn vọng mãi điệu ngân nga
Thẩn thờ thuyền xa nức nở khúc giao hòa
Người đàn bà một mình ….
… vẫn lặng thầm … vẫn hát ….

Biển có biết đâu trong cõi lòng nhòa nhạt
Như lúc bão giông biển hát tiếng lạnh lùng
Biển cũng nhấn chìm bao nhung nhớ yêu thương
Như người đàn bà lạc đường …
…. Cất tiếng hát đau lòng ….
…….chẳng còn ai định hướng….

Ngọn hải đăng kia vẫn ngàn đời mãi đứng
Sao thuyền lại đi chẳng biết hướng quay về
Người đàn bà chạnh lòng hát mãi khúc ủ ê
Thả nốt nhạc rơi dập vùi trong cuồng sóng

Tiếng đàn ai ngân giữa mây trời gió lộng
Giọt nắng ấm nồng hòa lẫn khúc bão giông
Gửi trọn niềm thương gói ghém cả nỗi lòng
Người đàn bà vẫn còn …
… niềm u hoài man mác ….

Scroll to Top