Tác giả Phú Sĩ

Tuyển tập những bài thơ hay của nữ thi sĩ Phú Sĩ đã được xuất bản trên ThiHuu.Com

Bài Thơ: TÌM LẠI GIỮA THÁNG NĂM… (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: TÌM LẠI GIỮA THÁNG NĂM... (Tác giả: Phú Sĩ)

TÌM LẠI GIỮA THÁNG NĂM…
Thơ: Phú Sĩ

(cảm tác thơ MCT)

Ta lại quay về….
Tìm mình giữa tháng năm…
Tìm lại ngày xưa… tuổi học trò hoa mộng
Mong giữ cho nhau … những mảnh lòng nhung nhớ
Để mãi đời này … ta còn nợ chưa trao….
Ta lại quay về….
Tìm mình giữa khát khao…
Nắng hạ gắt gay … cánh phượng hồng rực cháy…
Cơn mưa đầu mùa … cho lòng ai khắc khoải…
Tìm lại nửa đời … thơ dại chẳng phiền lo….
Ta lại quay về….
Tìm mình giữa đời trôi…
Biết mấy thương ôi! … một cuộc đời nắng gió
Còn lại gì đây … những ân tình bỏ ngõ
Tìm lại chính mình …. Khó lắm phải không em!?

ẢNH TRỌNG KHANH NGUYỄN



Bài Thơ: TIẾNG HÁT CHIM ĐA ĐA … (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: TIẾNG HÁT CHIM ĐA ĐA ... (Tác giả: Phú Sĩ)

TIẾNG HÁT CHIM ĐA ĐA …
Thơ: Phú Sĩ

Lời ru buồn theo tiếng hát đa đa
Nghe xót xa tiếng chim chiều quê mẹ
Anh đâu biết mối tình quê ngang trái
Đượm lời buồn trong tiếng hót đa đa

Đừng trách hờn khi em bỏ quê xa
Bỏ đêm trăng ánh vàng còn nghiêng ngả
Bỏ cầu tre thân thương ngày đưa tiễn
Nắm bùn rơm ngọt lịm miếng cơm bùi

Đường thị thành hờn tủi lắm anh ơi!
Đổi miếng cơm cuộc đời đâu có dễ
Chân lạc bước nhiêu khê đời con gái
Bến long đong bao ngang trái giữa dòng

Đừng vội cười khi phận bạc long đong
Đổi chân tình cho ấm lòng gia cảnh
Mấy ai hiểu cho mảnh đời nặng gánh
Bởi đất lành chẳng đủ để chim sa…

Hãy cảm thương cho tiếng hát đa đa
Bao số phận giữa cuộc đời băng giá
Mong cho em một ngày thôi vất vả
Đất quê nghèo …
… em sẽ còn hát tiếp điệu dân ca….

ẢNH TRỌNG KHANH NGUYỄN

Bài Thơ: CHUÔNG GIÓ (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: CHUÔNG GIÓ (Tác giả: Phú Sĩ)

CHUÔNG GIÓ
Thơ: Phú Sĩ

(cảm tác thơ ĐKC)

Cơn gió cũng buồn lắm nỗi
Khi trôi về phía xa xôi
Chuông rung cõi lòng mờ lối
Người đi vạn dặm xa rồi

Tiếng chuông ngân dài vang dội
Rung vào tận đáy lòng tôi
Dạo khúc tình sầu chơi vơi
Chuông ơi thôi đừng ngân mãi…..

Lòng ai còn nhiều tê tái
Gió đừng dội mãi tiếng chuông
Cho ai câu hát thêm buồn
Cho mình mưa tuôn nỗi nhớ….

Tiếng chuông ngân dài muôn thuở
Gió vẫn dạo mãi lời thơ
Sao lòng ta cứ ngẩn ngờ
Đợi chờ gì trong mộng ảo

Gió ơi thì thầm hãy bảo…
Chuông kia dạo khúc nhạc lòng
Cho tình vào chốn hư không
Cho ai trọn lòng mong đợi…

ẢNH ST



Bài Thơ: KHI CUỘC TÌNH ĐÃ XA…! (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: KHI CUỘC TÌNH ĐÃ XA...! (Tác giả: Phú Sĩ)

KHI CUỘC TÌNH ĐÃ XA…!
Thơ: Phú Sĩ

(cảm tác thơ MCT)

Hãy nhớ về…
Kỷ niệm phải không anh …
Dẫu rồi cuối cùng … chuyến tàu chưa trọn vẹn …
Hãy giữ cho nhau … những ngọt ngào da diết …
Một góc nhỏ tim mình … tha thiết mối tình xa …
Dẫu biết rằng …
Rồi có một người đi…
Người ở lại … ôm nỗi buồn khắc khoải….
Rồi mai này … trên dòng đời quan tái…
Biết có còn … gặp lại giữa đời nhau ….
Câu ân tình …
Ngày ta đã vội trao …
Có nỗi nhớ.. dạt dào đêm bên biển …
Có ánh nắng hoàng hôn chiều vọng tiếng …
Nụ hoa đời … ngọt lịm bản tình ca …
Mình xa rồi …
….. hai lối rẻ đường qua…
Tiếng chim hòa ca … cũng xót xa lắm nỗi …
Khi nhớ về nhau … ngắm trăng tàn đêm tối…
Nơi chốn cung Hằng … có người đợi người xa …

ẢNH HOÀNG NGUYÊN

Bài Thơ: VẾT SẸO TÌNH YÊU … (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: VẾT SẸO TÌNH YÊU … (Tác giả: Phú Sĩ)

VẾT SẸO TÌNH YÊU …
Thơ: Phú Sĩ

(theo câu chuyện VẾT SẸO )

Mẹ đã qua đời khi con còn thơ dại
Bỏ bè con thơ … cha mãi nhớ thương người
Thương con bơ vơ ngơ ngác lúc chiều rơi
Cha đi bước nữa bên dòng đời lạnh lẽo….

Vết sẹo đời con tưởng mãi rồi khô héo
Mẹ kế con chồng bao đời cá chẳng xương
Nhưng biết làm sao khi thiếu vắng tình thương
Cha phải cho con thơ bàn tay hiền người mẹ

Vết sẹo ân tình theo con từ tấm bé
“Người mẹ trẻ” chẳng ngờ đã dồn hết tình yêu
Hôm sớm chăm con chẳng phải máu ruột mềm
Mẹ quên tuổi đời mình khi người còn quá trẻ

Rồi cha bỏ đi theo ông bà .. đêm buồn khẽ …
“Mẹ” lại lặng thầm nuôi lớn đám con thơ…
Gánh nặng trên đôi vai đã quá yếu gầy
Không biết bao lần mẹ ôm con rơi lệ …

Rồi con lớn lên bên dòng đời dâu bể
Trong mối ân tình của “mẹ” lắm nhiêu khê
Vết sẹo tình yêu trong con lại gọi về
Người “mẹ” thứ hai … trong đời con như thế….

Ơn nghĩa mẹ hiền đời này sao trả hết
Con đã hiểu về câu chuyện bà tiên …
…… trong cổ tích ngày xưa ….
Truyện cổ tích cho con …
………. “mẹ” đã viết bằng bao nỗi nhọc nhằn…
Nước mắt, mồ hôi và cả cuộc đời của “mẹ”….

ẢNH ST



Bài Thơ: CÒN LẠI PHỐ VÀ ANH …! (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: CÒN LẠI PHỐ VÀ ANH ...! (Tác giả: Phú Sĩ)

CÒN LẠI PHỐ VÀ ANH …!
Thơ: Phú Sĩ

(cảm tác thơ MPT)

Và thế rồi…
Kết thúc phải không em…
Khi những chiếc lá cuối cùng … theo tình thương rơi xuống…
Góc phố buồn… nắng chiều nay ngả nhạt…
Em gom theo bên mình… những chiếc lá tình yêu…
Và thế rồi…
Tình hết phải không em…
Anh đơn côi … đếm nỗi buồn trên phố…
Em bỏ lại sau lưng … bạc đầu con sóng vỗ…
Cánh hải âu lưng chừng… mòn mỏi giữa trùng khơi….
Sao Em vô tình … bỏ lại giữa dòng trôi..
Cho cánh thiên di … ngậm ngùi câu trăn trối….
Lối mòn em qua … hạt nắng vàng trải lối….
Nhưng chắc mãi không còn … tồn tại dấu chân anh ….
Ký ức đôi mình … ta góp nhặt những mong manh…
Đừng nặng lòng em ơi!
Bởi cơn mưa lòng .. đã rửa rồi nỗi nhớ…
Con đường em sẽ qua… hoa vẫn chưa kịp nở….
Chỉ thương mảnh trăng non…
Chẳng còn tròn vạnh … đón ta về….

ẢNH ST

Bài Thơ: TRẦM TƯ HẠ.® (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: TRẦM TƯ HẠ.® (Tác giả: Phú Sĩ)

TRẦM TƯ HẠ.®
Thơ: Phú Sĩ

(cảm tác thơ TDN)

Nắng hạ vàng cháy lòng em khát vọng
Cánh phượng buồn bởi bao cảnh long đong
Ve sầu ca những điệp khúc nao lòng
Mùa hạ đẹp sao lời thơ nổi sóng …

Nắng hạ rơi … quên đi lời thơ mộng
Lá úa vàng đồng hạn mắt ai mong
Mưa ơi sao không đổ giọt theo dòng
Lúa ngả nghiêng võ vàng bao hy vọng

Mùa hạ cháy … xin thương người phận mỏng
Giọt mồ hôi thay dòng nước ngọt trong
Cầu mưa rơi trôi câu hát đau lòng
Từng gương mặt rạng ngời trong nắng dịu…

ẢNH ST



Bài Thơ: TÌNH KHÚC NÀO CHO EM ! (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: TÌNH KHÚC NÀO CHO EM ! (Tác giả: Phú Sĩ)

TÌNH KHÚC NÀO CHO EM !
Thơ: Phú Sĩ

Anh có nghe lời thu vàng từ tạ
Gió đông về cho trời đất giao hòa
Anh nghe chăng bản tình khúc nở hoa
Sưởi ấm lòng bao cuộc đời băng giá

Anh có nghe khúc ca từ lâu lắm
Về nỗi buồn thắm đẫm giọt mưa ngâu
Chiếc cầu Ô đong đầy bao ước vọng
Cho tình yêu xanh mộng mãi một màu

Anh có nghe ngày tưng bừng xác pháo
Đón em về hạnh phúc với người ta
Mình lặng nhìn trong ánh mắt xót xa
Tình khúc buồn anh ơi ta cùng hát…

Thời gian trôi qua bao mùa thu nhạt
Lời ru buồn em vẫn hát ngân nga
Khúc giao mùa ngày xưa vẫn thiết tha
Giờ còn lại hai khung trời quạnh vắng

Anh có nghe trong tiếng mùa sâu lắng
Gió thổi buồn man mác bởi mùa thu
Để tình anh văng vẳng mãi lời ru
Cho vần thơ những hương yêu còn lại./.

ẢNH ST

Bài Thơ: NỖI LÒNG … TRƯỚC BIỂN… (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: NỖI LÒNG … TRƯỚC BIỂN… (Tác giả: Phú Sĩ)

NỖI LÒNG … TRƯỚC BIỂN…
Thơ: Phú Sĩ

Người đàn bà… lặng thầm… nhìn biển…
Để nhớ về một hồi ức qua mau…
Để nhớ về …
… nửa cuộc đời mà em đã từng đau…
Lời ai trao …
Những âm điệu ngọt ngào … những lời yêu có cánh
Đời Em như sân ga … tiễn bao nhiêu tàu khách…
Khép kín cuộc đời trong cái nắng chiều xa ….
Bởi vì em chẳng còn dám tin ai…
Trái tim em đóng băng mãi rồi … từ dạo ấy…
Trùng khơi xa…
Xin ai kia đừng làm nỗi đau khơi dậy…
Khi trái tim gầy … cần xoa dịu dưới trời đông …
Thương một bóng hồng …
Đơn côi giữa bão giông…
Bão cuộc đời đã dập vùi … những cơn ác mộng…
Người đàn bà… hoài mong… vô vọng…
Đâu đó bên đời …
Một tình yêu chân thật …
Vẫn còn đợi chờ ẩn khuất đưới màn đêm…
Một tình yêu ngọt mềm…
Nhưng không phải là … những lời yêu có cánh…
Để đời này … quên đi bao bất hạnh …
Nếm ngọt lành …. trong khoảnh khắc mong manh…

ẢNH ST



Bài Thơ: HOA TÍM BẰNG LĂNG (Tác giả: Phú Sĩ)

Bài Thơ: HOA TÍM BẰNG LĂNG (Tác giả: Phú Sĩ)

HOA TÍM BẰNG LĂNG
Thơ: Phú Sĩ

Em vẫn nhớ một thời yêu hoa tím
Sắc hoa buồn e ấp giữa màn đêm
Hương dịu êm lan tỏa ngọt môi mềm
Anh vẫn gọi ấy là hoa kỷ niệm

Em vẫn nhớ một thềm hoa tím vội
Thuở học trò còn nông nỗi ngu ngơ
Mùa nhớ thương e ấp mối tình thơ
Ai ngại ngùng thẩn thờ thương áo trắng

Em vẫn nhớ bao mùa hè tĩnh lặng
Rực nắng hồng lối vắng chẳng còn ai
Cánh bằng lăng trăn trở những đêm dài
Thương ve sầu thở than thay tiếng hát

Đã trôi đi bao mùa trăng phai nhạt
Đã bao mùa bằng lăng lãng quên xa
Bụi rêu phong phủ mất lối người qua
Mùa buồn khóc cho điều chưa dám nói….

Nay bằng lăng vẫn cho đời sắc tím
Thương một thời áo trắng đã vào tim
Tuổi ngây ngô ước mơ mãi đi tìm
Giờ nhớ lại tiếc một thời kỷ niệm….

Scroll to Top