Bài Thơ: NHỚ THÁNG TƯ NGÀY ĐÓ (Tác giả: Nguyễn Đình Huân)
NHỚ THÁNG TƯ NGÀY ĐÓ
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Mới đó thôi mà đã giữa tháng tư.
Chợt nhớ về những lời ru của mẹ.
Chiếc võng ngày xưa đong đưa nhè nhẹ.
Tháng tư nào mình được mẹ sinh ra.
Bên con sông quê đầy ắp phù sa.
Cuối mùa xuân khi vườn hoa kết trái.
Những quả bưởi quả cam trái vải.
Lúa đang vào thì con gái tốt tươi.
Mẹ đã cho con vóc dáng nụ cười.
Nuôi con bao năm thành người khôn lớn.
Vất vả trên đồng trồng rau nuôi lợn.
Suốt cả ngày mẹ hôm sớm lo toan.
Khổ cực gian nan cũng chẳng hề than.
Sung sướng phần con cơ hàn mẹ gánh.
Lo cho con từng bát cơm miếng bánh.
Chở che con khi gió lạnh mùa đông.
Tình mẹ ấm êm như ngọn lửa hồng.
Lòng mẹ bao la mênh mông vô hạn.
Như biển đông muôn đời không hề cạn.
Mẹ là sao trời soi sáng đêm thâu.
Khi con bước đi mẹ bắc nhịp cầu.
Cho con vượt qua bể dâu sóng gió.
Mẹ là bến bờ mỗi khi bão tố.
Cho tàu con về bến đỗ bình yên.