Bài Thơ: TRỞ LẠI DẤU YÊU XƯA (Tác giả: Mạc Phương)
TRỞ LẠI DẤU YÊU XƯA
Thơ: Mạc Phương
Tại sao anh…mãi chẳng gửi vần thơ.
Em đã đợi đã chờ qua năm tháng,
Căn gác nhỏ bồi hồi đêm đến sáng.
Vẫn đợi người trong thương nhớ trở về.
Huế trong em tràn ngập những đam mê.
Dòng sông Hương lững lờ trôi kỉ niệm.
Nơi cố đô em vẫn hoài tìm kiếm.
Dấu yêu xưa xa vắng đã một thời.
Trong tim anh còn nỗi nhớ chơi vơi.
Cánh phượng hồng thay lời yêu anh ngỏ.
Có nhớ không dáng hình cô gái nhỏ?
Lặng lẽ bên anh suốt tuổi thanh xuân.
Tháng sáu vơi gửi nỗi nhớ cuối tuần.
Mưa rả rích thấm đẫm hồn cô lẻ.
Em vẫn đi một mình trong lặng lẽ.
Mùa ngâu về trỗi dậy mối tình anh.
Gửi người xa những ân ái ngọt lành.
Thuở dại khờ sao chúng mình để lỡ.
Nửa cuộc đời cơn mưa sầu nức nở.
Nắng vẫn chờ về lại dấu yêu xưa.
BLT 2/7/2016
Ảnh; sưu tầm