Thơ cô gái buồn trong đêm với sự lẻ loi cô đơn (tuyển tập)

Tuyển tập thơ cô gái buồn trong đêm với sự lẻ loi cô đơn. Cảm xúc trong đêm 1 mình với nỗi nhớ về người, hoài niệm chuyện tình cũ thật khó diễn tả.

Bài Thơ: ĐÊM BUỒN (Tác giả: Violet Hoa)

Bài Thơ: ĐÊM BUỒN (Tác giả: Violet Hoa)

ĐÊM BUỒN
Thơ: Violet Hoa

Đêm lại về trong bốn bức tường vôi
Gom nỗi nhớ bồi hồi mơ giấc điệp
Cơn gió thoảng nhẹ lay hờn cánh liếp
Ngỡ anh về mải miết rộn vòng tay

Nhớ không anh xa cách đã bao ngày
Độ trăng khuyết hao gầy nơi cuối nẻo
Căn phòng nhỏ một mình em lạnh lẽo
Gặm nỗi sầu khô héo cả buồng tim

Sao chúng mình cứ biền biệt cánh chim
Niềm thương nhớ nén kìm sâu đáy dạ
Yêu tha thiết trao về anh tất cả
Mãi đợi chờ dẫu hóa đá chẳng nguôi

Đêm đã khuya trăng nằm ngủ cuối trời
Nghe văng vẳng như lời xưa hẹn ước
Em cảm thấy trống dồn nơi lồng ngực
Lặng im nghe, thổn thức, ngỡ anh về!



Bài Thơ: MÃI ĐỢI! (Tác giả: Violet Hoa)

Bài Thơ: MÃI ĐỢI! (Tác giả: Violet Hoa)

MÃI ĐỢI!
Thơ: Violet Hoa

Trăng đã ghé qua màn mây giá lạnh
Gió tràn qua hiu quạnh khoảng tâm hồn
Đêm sắp tàn em càng nhớ anh hơn
Thùa thêu mãi dỗi hờn trong giấc mộng

Trái tim nhỏ đợi chờ như khẽ đóng
Khép niềm đau lắng đọng biết bao mùa
Kéo sương mờ phủ kín mộng đòng đưa
Mặc Nguyệt lão ghẹo đùa vui khắp ngả

Vệt sáng nhỏ vụt qua từng mắt lá
Giục côn trùng hối hả giữa canh thâu
Tựa đàn ai réo rắt những cung sầu
Nghe thổn thức xót xa hoài trong dạ

Anh có thấy canh tàn trăng sắp ngả
Ánh sao kia vội vã trốn xa vời
Sương mệt nhoài chẳng đủ sức rớt rơi
Nhưng em vẫn trọn đời em mãi đợi….?

Bài Thơ: CANH VẮNG (Tác giả: Violet Hoa)

Bài Thơ: CANH VẮNG (Tác giả: Violet Hoa)

CANH VẮNG
Thơ: Violet Hoa

Đêm khuya khoắt mảnh trăng gầy lơ lửng
Ánh nghiêng soi hờ hững phía xa mờ
Đợi anh hoài trong cả những giấc mơ
Tàn canh vắng vẫn chờ anh trở lại

Sương nặng hạt khiến lòng thêm tê tái
Khúc ca buồn Dế lại hát du dương
Trái tim yêu thổn thức suốt canh trường
Ghim nỗi nhớ vấn vương hoài trong dạ

Giọt sương nhỏ khẽ lăn dài trên lá
Rượt đuổi nhau lã chã tựa châu hờn
Tiếng côn trùng ra rả giữa triền sơn
Nghe réo rắt tựa phím đờn ly biệt…

Trăng đã ngả nỗi lòng em da diết
Trái tim hồng mãnh liệt tiếng yêu thương
Ngóng đợi anh ở phía cuối con đường
Cùng gom lại chút hương nồng anh nhé!



Bài Thơ: ĐỢI! (Tác giả: Violet Hoa)

Bài Thơ: ĐỢI! (Tác giả: Violet Hoa)

ĐỢI!
Thơ: Violet Hoa

Anh có biết những đêm trường em đợi
Ngóng trông hoài vời vợi phía xa xăm
Mảnh trăng nghiêng xô nhẹ ướt sương đằm
Giọt châu bỗng âm thầm hoen khóe mắt

Khơi nỗi nhớ rủ nhau về góp nhặt
Cả niềm thương se thắt tận đáy lòng
Nén tim đầy em trải hết ra hong
Rồi xếp lại trên mỗi dòng tin nhắn

Trăng cuối tháng có khi nào đầy đặn
Tiếng côn trùng có lặng lẽ canh khuya?
Sương chẳng rơi mà cây cỏ đầm đìa
Hoa vẫn thắm nỡ lìa cành héo rũ

Niềm hạnh phúc tháng ngày qua ấp ủ
Chốn phong trần bụi phủ nét hồng hoang
Hình bóng ai sao vẫn thoáng mơ màng
Trái tim đỏ vẫn nồng nàn ái nụ.

Scroll to Top