Tác giả Ngạo Thiên

Tuyển tập những bài thơ hay của nam thi sĩ Ngạo Thiên đã được xuất bản trên ThiHuu.Com

Bài Thơ: NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT (Tác giả: Ngạo Thiên)

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Thơ: Ngạo Thiên

Hồng danh sáu chữ Di Đà.
Ngày ngày tu niệm, mặn mà đêm thâu.
Hồng danh sáu chữ thâm sâu.
Ngày đêm phát nguyện, nỗi sầu tiêu tan.
Hồng danh sáu chữ như vàng.
Giải trừ kiếp nạn, muôn ngàn đau thương.
Hồng danh sáu chữ tựa nương.
Tình thương làm gốc, soi đường thiện duyên.
Hồng danh sáu chữ lời khuyên.
Nhắc ta ghi nhớ, nỗi niềm Thích Ca.
Hồng danh sáu chữ phát ra.
Chúng sanh an lạc, quỷ ma rùng mình.
Hồng danh sáu chữ nặng tình.
Yêu thương giúp đỡ, nhân sinh một nhà.
Hồng danh sáu chữ ngợi ca.
Thích Ca mãi khắc, lòng ta trọn đời.
Hồng danh sáu chữ sáng ngời.
Thiện tâm khai mở, một đời hanh thông.
Hồng danh sáu chữ trải lòng.
Tĩnh tâm tu niệm, thoát dòng sông mê.

Ngạo Thiên (2/4/15)



Bài Thơ: SẮC KHÔNG (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: SẮC KHÔNG (Tác giả: Ngạo Thiên)

SẮC KHÔNG
Thơ: Ngạo Thiên

Kiếp người sao mãi long đong.
Nghiệp duyên vay trả, theo dòng sông mê.
Trần gian đau khổ mọi bề.
Đâu như bến mộng, tràn trề yêu thương.

Đau thương vùi lấp nẻo đường.
Lệ rơi giọt đắng, buồn vương mi sầu.
Cảnh đời oan trái dạ đau.
Hỡi ai biết được, rằng câu ai ngờ.

Tình người sao mãi thờ ơ.
Ngày đêm vọng tưởng, ước mơ sang giàu.
Hận thù ganh ghét hại nhau.
Một vòng lẩn quẩn, con dao hại mình.

Giúp người thoát cảnh tai ương.
Dựng xây công đức, vạn trường thiện duyên.
Mai kia nhắm mắt xa thiên.
Hồn kia dạo bước, cõi tiên tang bồng.

Trần gian sắc sắc không không.
Chỉ là cõi tạm, nặng lòng mà chi.
Mai kia cất bước ra đi.
Có mang theo được, của gì thế gian.

Ngạo Thiên (2/4/15)

Bài Thơ: OÁN TRÁCH (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: OÁN TRÁCH (Tác giả: Ngạo Thiên)

OÁN TRÁCH
Thơ: Ngạo Thiên

Con người sống ở trên đời.
Miệng hay trách móc, đất trời không thương.
Tai ương xui rủi ven đường.
Đau thương buồn khổ, miệng vương trách hờn.

Phật trời ban phát tình thương.
Chúng sanh làm ác, nên đường chông gai.
Lệ rơi máu chảy trách ai.
Thân làm muôn việc, tội gây do mình.

Miệng thì oán trách thần linh.
Chẳng thương chẳng giúp, cho mình an vui.
Luân thường nhân quả ai khui.
Tự mình tạo nghiệp, thân vùi vương mang.

Cớ sao oán trách lầm than.
Thánh thần Đức Phật, vô can chuyện đời.
Tự mình gieo nghiệp không rời.
Ắc chịu hậu quả, luật trời không dung.

Ngạo Thiên (1/4/15)



Bài Thơ: HOÁ GIẢI NGỤC HÌNH (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: HOÁ GIẢI NGỤC HÌNH (Tác giả: Ngạo Thiên)

HOÁ GIẢI NGỤC HÌNH
Thơ: Ngạo Thiên

Tạo nhiều công đức ở đời.
Giúp người đã khuất, xa rời nỗi đau.
Âm ti sâu thẳm ngục lao.
Là nơi giam giữ, biển đao ngục hình.

Ông bà cha mẹ vong linh.
Sinh thời làm ác, nhuốm mình nơi đây.
Ngục đày án phạt tội gây.
Ngày đêm chịu phạt, thân gầy chịu mang.

Tiếng kêu tiếng khóc tiếng than.
Nỗi đau thể xác, trăm ngàn vết đau.
Làm con làm cháu thì sao.
Làm nhiều việc thiện, giảm lao án hình.

Ngày đêm sớm tối đọc kinh.
Nguyện cầu Địa Tạng, thương tình giúp cho.
Án hình không phải dày vò.
Sớm được siêu thoát, được cho luân hồi.

Ngạo Thiên (1/4/15)

Bài Thơ: LỢI ÍCH NIỆM PHẬT (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: LỢI ÍCH NIỆM PHẬT (Tác giả: Ngạo Thiên)

LỢI ÍCH NIỆM PHẬT
Thơ: Ngạo Thiên

Người phàm ai hiểu thâm sâu.
Một câu niệm phật, nhiệm mầu biết bao.
Niệm phật giải thoát cơn đau.
Giải được tật bệnh, theo nhau trong người.
Niệm phật sẽ thấy mặt trời.
Khai minh tinh tấn, xa rời u mê.
Niệm phật đường đi nẻo về.
Tránh được kiếp nạn, bên lề tai ương.
Niệm phật ban phát tình thương.
Chúng sanh an lạc, con đường an nhiên.
Niệm phật giải thoát muộn phiền.
Tâm tư thư thái, gắng liền vô ưu.
Niệm phật xoá tan hận thù.
Từ bi hỷ xả, đoạn trừ khinh khi.
Niệm phật từng bước ta đi.
Cỏ cây hoa lá, thầm thì reo vui.
Niệm phật thói xấu chôn vùi.
Thiện tâm khai mở, hoà vui tiếng cười.
Niệm phật duyên nghiệp đổi dời.
Dần dần tan biến, cuộc đời ấm no.
Niệm phật sớm tối không lo.
Êm đềm giấc ngủ, phật cho an lành.
Niệm phật phổ độ chúng sanh.
Nơi nơi an lạc, trời xanh thuận hoà.
Niệm phật khắp chốn mọi nhà.
Bình an hạnh phúc, an khang một đời.

Ngạo Thiên (31/3/15)



Bài Thơ: CON NGƯỜI (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: CON NGƯỜI (Tác giả: Ngạo Thiên)

CON NGƯỜI
Thơ: Ngạo Thiên

Con người ai chẳng tò mò.
Người đời nói chuyện, thập thò lắng nghe.
Con người tính thích lấy le.
Mặt hay sỉ diện, thích khoe mình giàu.
Con người ích kỷ giống nhau.
Lợi mình đi trước, lợi sau trao người.
Con người hay tỏ ra cười.
Nhưng ai nào biết, lòng người buồn đau.
Con người tham lam giống nhau.
Lòng tham không đáy, trước sau chẳng dời.
Con người hay tính lỗ lời.
Chẳng ai chịu thiệt, cả đời so đo.
Con người cuộc sống tự lo.
Chẳng ai giúp đỡ, đói no tự mình.
Con người có tính giữ gìn.
Của người thì lấy, của mình giấu đi.
Con người ai chẳng sân si.
Hơn thua ganh ghét, lễ nghi chẳng màng.
Con người tính thích giàu sang.
Đạp nhau để sống, chẳng màng tiếc thương.
Con người chẳng thích cúng dường.
Nạn tai nạn kiếp, mới trườn tới thăm.
Con người hay tính xa xăm.
Ngày đêm toan tính, trăm năm kiếp người.
Con người có tính lả lơi.
Trêu hoa ghẹo bướm, chẳng ngơi ngắm nhìn.
Con người ham dục sắc tình.
Thoả cơn dục vọng, đắm mình si mê.
Con người thích hứa thích thề.
Chỉ là miệng lưỡi, bên lề cuộc vui.
Con người thấy xấu là vùi.
Chê bai trên dưới, miệng vui cười đùa.
Con người bản tính hay hùa.
Ăn theo câu chuyện, được mùa số đông.
Con người chẳng thích cho không.
Có qua có lại, mới đồng đều nhau.
Con người bản tính trước sau.
Đa phần là giống, khác nhau tuỳ người.

Ngạo Thiên (31/3/15)

Bài Thơ: KIẾP NẠN CON NGƯỜI (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: KIẾP NẠN CON NGƯỜI (Tác giả: Ngạo Thiên)

KIẾP NẠN CON NGƯỜI
Thơ: Ngạo Thiên

Nạn tai nạn kiếp trùng trùng.
Kiếp người khó tránh, mịt mù đau thương.
Lặng sâu xuống đáy đại dương.
Cũng không tránh khỏi, con đường nạn tai.

Đời người ngắn ngũi không dài.
Nghèo hèn đói rét, bi ai kiếp người.
Lệ sầu sao mãi cứ rơi.
Âu là số phận, con người phải mang.

Nạn tai nạn kiếp chết oan.
Ai thời biết được, trái ngang cuộc đời.
Hôm nay còn thấy tươi cười.
Ngày mai ngã xuống, lìa đời ai hay.

Chấp tay niệm phật hằng ngày.
Giải trừ kiếp nạn, đổi thay phận mình.
Ra hồ thả cá phóng sinh.
Làm nhiều việc thiện, án hình đổi thay.

Nạn tai sẽ giảm đi ngay.
Hoá dữ thành lành, lung lay chuyển dời.
Ngày ngày niệm phật không rời.
Tự thân tránh khỏi, con đường tai ương.

Ngạo Thiên (30/3/15)



Bài Thơ: BẤT LƯƠNG (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: BẤT LƯƠNG (Tác giả: Ngạo Thiên)

BẤT LƯƠNG
Thơ: Ngạo Thiên

Trên đời lắm kẻ bất lương.
Gian tham lừa lọc, mưu đường hại nhân.
Của tiền cướp được nuôi thân.
Chỉ vì biếng nhác, ham sân với đời.

Tham lam bản tính không rời.
Ăn chơi truỵ lạc, cho đời lên hương.
Trăm mưu ngàn kế tìm đường.
Giết người cướp của, mưu lường thâm sâu.

Màng gì tiếng khóc tiếng sầu.
Bất nhân thất đức, còn đâu tính người.
Thâm tâm độc ác sẵn rồi.
Lý do hoàn cảnh, nghèo hèn nuôi thân.

Tay cầm đồng tiền bất nhân.
Nào có nghĩ đến, người thân họ buồn.
Lòng tham ích kỷ không buông.
Bao giờ thoát cảnh, ngục buồng trại giam.

Ngạo Thiên (30/3/15)

Bài Thơ: HƯỚNG THIỆN (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: HƯỚNG THIỆN (Tác giả: Ngạo Thiên)

HƯỚNG THIỆN
Thơ: Ngạo Thiên

Luân hồi thì mãi xoay vòng.
Con người thì mãi, theo dòng nghiệp duyên.
Kiếp người đau khổ triền miên.
Bao giờ thoát cảnh, ưu phiền thế gian.

Đời người sao quá gian nan.
Đâu là bến mộng, chứa chan tình người.
Cuộc đời ngang trái sầu rơi.
Yêu thương hờn ghét, cả đời bất an.

Nghèo hèn khổ cực lầm than.
Người thiện thì ít, sói lang thì nhiều.
Cuộc đời sống được bao nhiêu.
Sao mãi quanh quẩn, làm điều bất nhân.

Luân hồi nhân quả xoay vần.
Nghiệp tạo thêm nghiệp, biết lần nào tan.
Nghèo khổ khóc lóc than van.
Tâm tà bất chánh, sói lang hại người.

Chấp tay vái lạy phật trời.
Làm người như thế, ai thời thương cho.
Cuộc đời làm thiện khỏi lo.
Thiện tâm khai mở, phật cho an nhàn.

Ngạo Thiên (29/3/15)



Bài Thơ: VẬT CHẤT CUỘC ĐỜI (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: VẬT CHẤT CUỘC ĐỜI (Tác giả: Ngạo Thiên)

VẬT CHẤT CUỘC ĐỜI
Thơ: Ngạo Thiên

Cơm canh đạm bạc qua ngày.
Khiến cho cuộc sống, đời này an nhiên.
Chạy theo vật chất kim tiền.
Mang thêm sầu khổ, triền miên kiếp người.

Đam mê vật chất không rời.
Lòng tham quá lớn, nên đời khổ đau.
Cuộc sống dân trí tăng cao.
Con người cũng phải, hùa nhau theo thời.

Ăn sang mặc đẹp rạng ngời.
Người thì có một, ta thời muốn hai.
Ta đây chẳng muốn kém ai.
Quyết tâm có được, ngang vai với đời.

Ganh nhau từng chữ từng lời.
Hơn thua ganh ghét, thói đời xưa nay.
Ăn chay niệm phật qua ngày.
Cho tâm thanh tịnh, đời này thong dong.

Tham chi cho mãi bận lòng.
Tiền vàng biết đủ, chỉ mong an nhàn.
Lời vàng Phật dạy còn vang.
Noi theo nếp sống, an nhàn thảnh thơi.

Ngạo Thiên (29/3/15)

Scroll to Top