Thơ ĐẠO và ĐỜI cực hay & ý nghĩa (tuyển tập)

Tuyển tập những bài thơ viết về Đạo và Đời rất hay & ý nghĩa mà ThiHuu.Com tổng hợp, chia sẻ đến mọi người.

Bài Thơ: SÁM HỐI (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: SÁM HỐI (Tác giả: Ngạo Thiên)

SÁM HỐI
Thơ: Ngạo Thiên

Ai cũng muốn, đời mình luôn hạnh phúc
Ai ngỡ rằng, đến lúc tiệc cũng tàn
Sống ở đời, ai giữ mãi dung nhan
Đời vô thường, như một làn sương khói

Sống ở đời, con người luôn thay đổi
Đừng trách ai, giận dỗi bỏ ta đi
Khi hết duyên, níu kéo có được gì
Hãy chấp nhận, và gạt đi nước mắt

Số phận ta, trời cao nào xếp đặt
Duyên nghiệp đời, nút thắt đều do ta
Đời thiện ác, luân hồi vay rồi trả
Trách chi ai, khi tất cả do mình

Ta hãy sống, một đời không e thẹn
Lòng dặn lòng, trọn vẹn nghĩa tình thâm
Dù cuộc sống, chìm nồi bao thăng trầm
Sống yêu thương, thật tâm không gian dối

Khi thức tỉnh, thành tâm nguyện sám hối
Làm lại đời, và sửa đổi bản thân
Lấy yêu thương, làm món ăn tinh thần
Tâm từ ái, nghĩa nhân xin trọn vẹn.

Ngạo Thiên ( 14/5/16 )



Bài Thơ: DÒNG SÔNG MÊ (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: DÒNG SÔNG MÊ (Tác giả: Ngạo Thiên)

DÒNG SÔNG MÊ
Thơ: Ngạo Thiên

Cuộc đời như giấc mơ hoa
Đời người như thể, chuyến phà trên sông
Lênh đênh sóng nước bềnh bồng
Nắng mưa phủ kín, gót hồng nhạt phai
Ngày mai nối tiếp ngày mai
Đường trần chân bước, đôi vai nặng nề
Gập ghềnh trên bến sông mê
Biết đâu là bến, đường về thênh thang
Sông sâu nước chảy ngập tràn
Đời người được mất, với bàn tay không
Trần gian nơi chốn phiêu bồng
Sắc không không sắc, đắng lòng nhân sinh
Cuộc đời như chuyến hành trình
Yêu thương xin gởi, tâm tình non xanh
Nương nhờ nơi đấng Cha lành
Bụi trần rủ sạch, độc hành về tây.

Âu sầu phiền não để mà chi
Than thân trách phận có ích gì
Đường đời vạn dặm còn xa lắm
Nhìn về phía trước đi cứ đi

Đời người vướng khổ bởi tham si
Hơn thua được mất nhất với nhì
Cuộc đời cám dỗ vô biên quá
Vô thường vẫy gọi chẳng còn chi

Tu nhân tích đức phát từ bi
Thành tâm hướng thiện gắng tu trì
Gieo nhân quả thiện đời an lạc
Giáo lý nhà phật hãy khắc ghi.

Ngạo Thiên ( 26/3/16 )

Bài Thơ: TA HÃY SỐNG (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: TA HÃY SỐNG (Tác giả: Ngạo Thiên)

TA HÃY SỐNG
Thơ: Ngạo Thiên

Ta hãy sống, một cuộc đời bình dị
Giữa dòng đời, cám dỗ và thị phi
Bao gọi mời, nhưng bình thản bước đi
Thì cuộc sống, chẳng việc gì vướng bận

Đời sẽ khổ, khi ta luôn thù hận
Hận một người, sẽ vướng bận trăm năm
Đời ngắn ngũi, yêu thương còn chưa đủ
Hận một người, như giấc ngủ ngàn thu

Buông bỏ đi, những oán hận tình thù
Là thoát ly, khỏi mây mù tâm trí
Sống vị tha, đó là một chân lý
Đời sẽ đẹp, khi suy nghĩ hanh thông

Đời vô thường, sắc sắc lại không không
Bao buồn vui, chồng chất trái tim nồng
Đời trĩu nặng, khi gánh gồng phiền não
Biết xả buông, sẽ đón chào hạnh phúc

Sống nhẫn nhịn, không phải là nỗi nhục
Vì yêu đời, lắm lúc phải cho qua
Hơn thua chi, để cuộc sống bất hoà
Đời biết nhẫn, là nhìn xa trông rộng

Trong cuộc sống, cũng đừng quá mơ mộng
Vì cuộc đời, không giống những giấc mơ
Sẽ dại khờ, khi trông chờ ảo tưởng
Sống thực tế, để ta trưởng thành hơn.

Ngạo Thiên ( 3/3/16 )



Bài Thơ: QUÉT RÁC (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: QUÉT RÁC (Tác giả: Ngạo Thiên)

QUÉT RÁC
Thơ: Ngạo Thiên

Ai ơi quét rác tại lòng
Đừng nên lo quét, ngoài đồng thế gian
Tâm ta còn rác ngổn ngang
Ngày đêm lo quét, mới an cuộc đời
Rác đời ta quét cho vơi
Bao giờ hết rác, thảnh thơi an nhàn
Chuyện đời trả lại thế gian
Đừng nên tiếc giữ, sầu than cuộc đời.

Rác lòng ta quét cho xong
Rác người người quét, đừng trông nhà người.

Lo nghĩ mà chi để bận lòng
Chuyện đời thế sự thả trôi sông
Thị phi vinh nhục ôi phiền não
Trả lại cho đời thế là xong.

Ngạo Thiên (18/1/2016)

Bài Thơ: DUYÊN NGHIỆP (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: DUYÊN NGHIỆP (Tác giả: Ngạo Thiên)

DUYÊN NGHIỆP
Thơ: Ngạo Thiên

Ta gặp nhau, cũng bởi một chữ duyên
Tiếng yêu thương, hoà quyện hai trái tim
Cùng nhịp đập, hơi thở ấm bình yên
Biển trời rộng, đắm chìm bờ hạnh phúc

Đời đau buồn, tình có lúc chia xa
Chữ tình kia, là duyên nợ thôi mà
Hết duyên rồi, ngăn cách trở cho ta
Hai hình bóng, phai nhoà theo năm tháng

Duyên và nghiệp, đó là hai người bạn
Luôn song hành, cho đời ta vay trả
Muốn tự tại, hãy sống biết buông ra
Vì cuộc đời, tất cả bởi do ta.

Trong cuộc sống, cần lắm sự vị tha
Bao thù hận, chất chứa tâm khảm ta
Đời gồng gánh, sao kham nổi đường xa
Biết buông ra, thì đời ta tự tại.

Đừng phiền luỵ, với tình tiền ngây dại
Tình và tiền, sẽ phá hoại đời ta
Đời phiền não, trước cám dỗ bao la
Được và mất, chỉ thoáng qua một lúc

Hãy yêu thương, sẽ thấy đời hạnh phúc
Sống tươi cười, là điệp khúc an vui
Hãy quên đi, cay đắng và ngậm ngùi
Sống an lành, luôn mĩm cười bạn nhé.

Ngạo Thiên ( 30/12/15 )



Bài Thơ: CÁT BỤI PHÙ DU (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: CÁT BỤI PHÙ DU (Tác giả: Ngạo Thiên)

CÁT BỤI PHÙ DU
Thơ: Ngạo Thiên

Cuộc đời như biển trùng khơi
Đời người như gió, rong chơi miệt mài
Vui buồn trong những cơn say
Say tình say mộng, say ngày say đêm
Thời gian cứ thế êm đềm
Lấy đi hương sắc, môi mềm nhạt phai
Đời người tiếc cuộc tỉnh say
Tiếc trăng đáy nước, đưa tay hứng sầu
Nhìn đời không biết về đâu
Chơi vơi tâm sự, tận sâu đáy lòng
Cuộc đời nơi chốn sắc không
Ta là cát bụi, ngoài đồng cỏ hoang
Này danh lợi này giàu sang
Chỉ như làn khói, bay ngang qua đời
Đêm đêm suy ngẫm thế thời
Đời như giấc mộng, phù du kiếp người.

Thế rồi tất cả cũng ra đi
Đưa tay giữ lại có được gì
Đời cát bụi trở về cát bụi
Còn gì tiếc nuối chuyện thịnh suy

Ngạo Thiên (29/12/15)

Bài Thơ: TIÊU DAO (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: TIÊU DAO (Tác giả: Ngạo Thiên)

TIÊU DAO
Thơ: Ngạo Thiên

Người đời thường nghĩ mình là cao
Nhìn lên ngó xuống rồi tự hào
Sự đời nhân thế xưa nay vậy
Chỉ là ảo tưởng giấc chiêm bao

Ta hãy là ta tự thuở nào
Sống đời vui khoẻ lòng thanh tao
Thị phi đen trắng như làn khói
Ai nói thế nào cũng có sao

Cuộc đời ngắn ngũi có là bao
Trăm năm được mất dạ nghẹn ngào
Xa lánh bụi trần tìm hương đạo
Neo thuyền bát nhã dạ tiêu dao

Đời là mộng ảo có gì mong
Trăm năm rủ bóng xác ngoài đồng
Tâm tư vướng bận chi phiền não
Buông xả đau thương đời thong dong

Ngừng vướng bận, những thăng trầm quyền tước
Bao danh lợi, sau trước dạ chẳng màng
Phận giàu nghèo, vinh nhục chớ đeo mang
Buông bỏ hết, chuyện thế gian vui buồn.

Ngạo Thiên (28/12/15)



Bài Thơ: TÌNH MẸ (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: TÌNH MẸ (Tác giả: Ngạo Thiên)

TÌNH MẸ
Thơ: Ngạo Thiên

Trên thế gian, có ai tốt bằng mẹ
Gánh cuộc đời, cho con trẻ vương xa
Tình của mẹ, bao la thật hiền hoà
Như trời biển, mãi mặn mà yêu thương

Tình của mẹ, như sóng biển đại dương
Vẫn dạt dào, tiếng vỗ của tình thương
Là con đường, là mái trường yêu dấu
Là con đò, là bến đậu đời con

Tình của mẹ đẹp làm sao
Sinh thành dưỡng dục, ngọt ngào nghĩa nhơn
Công của mẹ tựa thái sơn
Tình thương của mẹ, rộng hơn biển trời
Ôi tình mẹ thật tuyệt vời
Con đây nhớ mãi, trọn đời không quên.

Ngạo Thiên (27/12/15)

Bài Thơ: TÌNH LÀ GÌ ? (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: TÌNH LÀ GÌ ? (Tác giả: Ngạo Thiên)

TÌNH LÀ GÌ ?
Thơ: Ngạo Thiên

Hỏi thế gian tình là gì ?
Để người trần thế, tay ghì tay mang
Tình là ngang trái trái ngang
Là duyên là nợ, đôi đàng trả vay
Tình yêu luôn đổi luôn thay
Như cây thay lá, như ngày thay đêm
Tình như giọt nắng bên thềm
Đem làn hơi ấm, êm đềm sương đông
Tình yêu như nước xuôi dòng
Cuốn đi tất cả, vào lòng đại dương
Tình là vương vấn vấn vương
Khi cười khi khóc, vô thường trần ai
Tình là nay trả mai vay
Ai chưa hết nợ, đắng cay cuộc đời
Ở đời ai muốn thảnh thơi
Đừng nên vướng bận, tình khơi nơi mình
Buồn vui cũng bởi chữ tình
Còn thì trân quý, mất mình xả buông.

Ngạo Thiên (19/12/15)



Bài Thơ: HÃY YÊU ĐI (Tác giả: Ngạo Thiên)

Bài Thơ: HÃY YÊU ĐI (Tác giả: Ngạo Thiên)

HÃY YÊU ĐI
Thơ: Ngạo Thiên

Hãy yêu đi, nếu yêu là lẽ sống
Đời hạnh phúc, với giấc mộng trăm năm
Trong khi yêu, có lắm những thăng trầm
Hãy chấp nhận, những sai lầm vấp ngã

Nếu biết yêu, là sợi dây oan trái
Được và mất, theo vòng xoáy cuộc đời
Hãy tha thứ, và tâm hồn buông cởi
Những đau buồn, cũng bởi một chữ yêu

Hãy yêu đi, dù nhận ít hay nhiều
Vì tình yêu, là con tim sự sống
Trong khi yêu, xin đừng quá mơ mộng
Vì cuộc đời, không giống như ước mơ

Hãy yêu đi, cho trọn nghĩa với tình
Dẫu cuộc đời, đến với mình ra sao
Vì tình yêu, như ngọn sóng dâng trào
Sóng dạt dào, đưa ta vào cõi mơ

Hãy yêu đi, nhưng đừng quá dại khờ
Đừng trông chờ, sẽ đến bờ hạnh phúc
Vì chữ tình, lắm lúc phải chia xa
Đừng gục ngã, khi đời ta hụt hẫn

Có cho đi, mai này sẽ được nhận
Tình nghĩa đời, đừng buồn giận sầu lo
Cho và nhận, là thước đo lẽ sống
Chẳng có gì, khi không nhận không cho.

Ngạo Thiên (16/12/15)

Scroll to Top