____ SỰ TÍCH HOA HUỆ _________
Thơ: Lê Hoàng
Lê Hoàng
Ngày xưa lắm ! Một người hay chữ
Thích tìm tòi những thứ thuốc hay
Cứu nhân độ thế từng ngày
Rừng thiên nước độc tìm cây gió trầm*
Loài thuốc quý… có tâm mới được !
Lúc đi tìm ….làm phước cầu an
Bản thân tinh tấn gọn gàng
Đất trời phù hộ Trầm Hương đặng về.
Loài trầm gió sơn khê cách trở
Vào rừng sâu , ăn ở dài ngày
Mảnh Trầm tích tụ rất gay
Hương thơm của nhựa thuốc hay nhất trần
Người được kể bản thân góa vợ
Ba người con.. ăn ở yên lành
Hai trai đã có gia đình
Chỉ còn gái út …đẹp xinh dịu dàng
Nước da trắng mịn màng như lụa
Học rất nhiều …chữ của người cha
Thông minh tài giỏi mặn mà
Vừa tròn đôi tám …thiết tha bao chàng.
Một bữa nọ ngỡ ngàng tin dữ
Cướp sẽ về …chiếm ở nơi ông
Một tên khét tiếng khắp vùng
Đẹp trai nhưng ác …vô cùng hiểm nguy
Quan binh mặc dân tùy sử lý
Chúng co dò ….để ý gì đâu
Họp ngay bô lão đứng đầu
Tìm cách trừ khử …. Bớt nao núng lòng.
Nhiều ý kiến …vẫn không sao được
Tên cướp này lường trước đoán sau
Lính canh nghiêm ngặt khó vào
Cuối cùng chọn cách má đào ra tay.
Tên chủ soái …có bày sơ hở
Chứng đau đầu …nỗi sợ bất an
Trăm thầy chạy chữa thuốc than
Vẫn không sao hết … đầu hàng bỏ đi
Hương trầm gió loại kỳ bách bệnh
Ông đã tầm …không định dùng ngay
Xem ra sự thể thế này
Tìm người mang đến ra tay khử trừ.
Ai sẽ nhận nếu như thất bại ?
Hoặc say mê … men ái nồng nàn ?
Mọi người nhìn mặt thở than
Tìm ai ? Ai có dung nhan để dùng ?
Khi tất cả….. họp xong giải tán
Cô út xinh … tự mãn tỏ bày
Cha ơi ! Con nhận việc này
Đem trầm cho nó ra tay gọn gàng
Người cha bảo nhẹ nhàng con gái !
Công việc này đâu phải chuyện chơi
Thế nhưng cô ấy buông lời
Nguyện trừ ác tặc con thời xông pha
Vừa lúc ấy cả nhà đông đủ
Hai người anh cũng rủ nhau về
Nỉ nài xin được ra đi
Giết tên chủ soái quyết thề đảm đương.
Cuộc tranh luận khiêm nhường cô gái
Thế các anh …đem lại cách gì
Hai người mang mẫu trầm đi
Nói trong vài bữa ắc thì chữa xong
Đợi sơ hở …không phòng chủ soái
Ra tay liền chắc phải thành công
Cô em cười mỉm trong lòng
Tên này kẻ lạ nào mong đến gần.
Nghe em nói ! họ thần người cả
Bởi cách này có lạ gì đâu
Nó tên xảo trá cầm đầu
Nhốt hai anh lại còn lâu ….diệt trừ
Người anh hỏi ? thế như em đến !
Có cách gì ? Sẽ khiến nó tin
Em cần chỉ một cây kim
Giấu trong bím tóc ….sẽ tìm cách thôi
Kim sẽ bôi một loài kịch độc
Chỉ rạch sơ phút chốc sẽ thành
Tấm lòng thương cảm các anh
Em quyết lòng mình sử trí khôn ngoan
Cha rạng rỡ ! Bởi nàng chu đáo
Đồng ý ngay và bảo anh cùng
Hai người dìu dắt đi chung
Giữa đường chăm sóc tiện hòng giúp em.
Các bô lão được tin cảm phục
Đến dặn dò cầu chúc bình an
Hai người tư thế sẵn sàng
Mang theo trầm quý lên đường giải nguy
Hai ngày thì đến nơi bọn chúng
Chỗ đông người chung sống an yên
Bởi do tụi cướp chẳng phiền
Quấy phá xóm giềng lân cận mà thôi
Tên chủ soái ở ngôi nhà lớn
Xung quanh là binh tướng trực canh
Khó ai tiếp cận sát mình
Đề phòng nghiêm ngặt tình hình ổn yên
Sáng hôm ấy cất lên tiếng dạo
" Ai mua trầm đảm bảo thuốc tiên
Chữa trăm chứng bệnh buồn phiền
Đau đầu chóng khỏi bình yên cuộc đời " !!!
Nghe rao bán thiệt chơi chẳng rõ
Đám tinh binh tới ngỏ ý tìm
Mặt kia báo cáo sự tình
Cho ngài chủ tướng biết tin Hương trầm.
Gã tướng cướp âm thầm căn dặn
Cho ả vào cẩn thận giấu che
Mới trông cô gái dặt dè
Kiểm tra kỹ lưỡng rồi thì yên tâm
Hỏi mua bán Hương Trầm cụ thể
Cô gái nhanh ….thỏ thẻ nhẹ nhàng
Trầm này đổi bạc , đổi vàng
Trao qua gửi lại…. đàng hoàng chúng ta
Mẫu Trầm quý đổi là mười bạc
Hoặc nén vàng hợp tác sẽ xong
Lính canh …vội vã hỏi vòng
Trầm này nếu giả má hồng tính sao ?
Cô ấy đáp , ngọt ngào …chịu tội !
Tên lính cười ..chịu nổi hay không ?
Hãy nhanh hướng dẫn cách dùng
Tôi còn thưa chuyện ….đến ông chủ nhà
Đeo trước ngực đau là mài uống
Qua lần hai mong muốn mới thành
Cô nàng vội đáp thật nhanh
Cầm mười nén bạc xuất hành ra đi
Tên lính chặn …vội chi gấp gáp
Chủ soái cần được gặp cô nương
Nhưng tôi còn phải xa đường
Cha già trông ngóng dặm trường lo toan
Đúng kế hoạch mà nàng liệu tính
Gặp được người…đã định ra tay
Khi nhìn tên cướp mê say
Sao mà quyến rũ vẻ ngoài bảnh trai
Gã tướng cướp khẽ mời cô lại
Giọng ngọt ngào… cô gái ngẩn ngơ
Lòng cô bối rối thẫn thờ
Nhớ lời cha dặn nên chưa đắm chìm
Cô lặng lẽ ngồi im một lúc
Bỗng có người lục sục chạy vô
Bẩm tâu sự thể điên rồ
Lão già này dám chẳng cho thứ gì
Vẻ mặt hắn bỗng lì lợm bảo
Có gì đâu ….đem lão ra ngoài
Mời dùng "thịt nướng " có khai
Những đồ giấu giếm sẽ bay ra mà
Tên chủ soái xấu xa lạnh nhạt
Kẻ vô tình đang khát máu tươi
Lão kia bị kéo đẩy người
Mắt trừng với nó rực lời oán than
Họ lui hết mình nàng với hắn
Chứng bệnh kia đè nặng lên đầu
Dường như nó phải rất đau
Nhẹ nhàng lên tiếng trầm nào ? hãy pha !
Nhìn nét mặt nhăn da của hắn
Vẫn toát lên đẹp hẳn lạ kỳ
Người đâu ! Mài thuốc nhanh đi
Cơ hội nhưng vì…. đã hứa anh trai !
Uống vài ngụm Trầm mài xin phép
Nó vào phòng ngủ thiếp vội đi
Còn cô gái cứ thầm thì
Ở căn bên cạnh thích gì cứ sai
Tối hôm đó miệt mài đem tặng
Nào lụa là cô chẳng lòng siêu
Dẫu cho của quý rất nhiều
Bảo làm vợ hắn bao nhiêu kẻ chờ
Nhưng cô gái hững hờ im lặng
Rằng nhớ cha chất nặng trong lòng
Anh này hứa thỏa ước mong
Sai người đón rước cụ ông trở về
Tối hôm ấy lăm le muốn được
Nhưng để phòng sau trước vội chi
Hình như ngờ vực chuyện gì
Bởi chưa mê hắn sinh nghi kẻ thù.
Cũng đêm đó …anh cô ngóng đợi
Suốt canh trường mòn mỏi tin cô
Chờ hoài lòng chợt thêm lo
Không sao hiểu được lý do thế nào ?
Trời vừa sáng đi vào lòng địch
Giả bán rao nhúc nhích chuyện gì ?
Vừa nhìn em gái bưng ly
Mời tên chủ soái …thầm thì nhỏ to
Nhìn cảnh đó …rằng cho em đã
Bị nó mê tất cả mất rồi
Như là bọn chúng trước thôi
Bạc vàng che mặt bên người đẹp trai
Thoáng trông thấy anh hai vẻ giận
Cô đau lòng để hắn phải tin
Đành cam nuốt đắng một mình
Đợi chờ cơ hội ngon lành ra tay
Tiếp hai ngày đợi hoài chẳng thấy
Người anh buồn… giận lẫy bỏ đi
Khăng khăng gái nhỏ nhu mì
Đã say mê hắn còn gì phân minh
Thấy tình hình ổn yên cô gái
Đã say mê …xích lại thật gần
Đêm về muốn được ái ân
Qua phòng ôm lấy chẳng cần nghĩ suy
Ngay tức thì cây kim đã rạch
Vào cánh tay một cách gọn gàng
Nó buông ra khỏi cô nàng
Hoảng hồn lên tiếng …giọng khan lạ lùng
Nàng khéo léo ! Mông lung dịu ngọt
Ôi ! Kim này…. còn sót hôm qua
Thiếp khâu khăn lại quên là
Cắt đi sợi chỉ… Xót xa hại chàng
Tên chủ soái nhẹ nhàng cười bảo
Ta không gì..!!! Vênh váo choàng ôm
Bỗng dưng thuốc ngấm ngã chồm
Chết ngay tại chỗ hộc mồm máu tươi
Cô gái vui chạy ra điểm hẹn
Nhưng người anh chẳng đến đón nàng
Một mình trước cảnh trái ngang
Địch vây bắt lại ngỡ ngàng éo le
Tên phó tướng chợt nghe soái tử
Vội rút gươm chém dữ cô nàng
Chết liền chẳng tiếng thở than
Sau ngày hôm đó lệnh quân trở về
Bởi bọn chúng dặt dè bài học
Chỉ một nàng đã thọc vào sâu
Nơi đây ngọa hổ trưng cầu
Một phen khiếp vía còn đâu dám liều
Người anh cả buồn hiu em chết
Dằn vặt mình khi biết phạm sai
Vượt mang thi thể hình chài
Cùng dân khắp xóm ai ai cũng buồn
Nàng được chôn một nơi tử tế
Xây dựng ôm tiện để cúng thờ
Một người dũng cảm ngây thơ
Là gương soi sáng bông hoa đẹp đời
Người anh cả một lời nhận tội
Kể sức tình hối lỗi cùng cha
Tức con ông đuổi khỏi nhà
Vào rừng sầu chết hóa là ve kim
Quanh khu mộ nỗi niềm dân chúng
Trồng đầy hoa thờ cúng nhiều loài
Một lần có lão ghé chơi
Trồng cây hoa lạ nở mùi rất thơm
Hoa trắng muốt khi đơm kết nụ
Thành chuỗi dài ấp ũ từng bông
Ngày đêm phảng phất hương nồng
Mùi trầm thoang thoảng ấm lòng người thăm
Loài hoa ấy được chăm kỹ lưỡng
Các cụ mong..để tưởng nhớ nàng
Và rồi hoa ấy được mang
Tên cô là Huệ…cả làng gọi hoa
Huế 04/4/17.