TRÒN DUYÊN
Thơ: Dương Tuấn
Chiều buông ghé lại cô thôn
Phiêu phiêu tranh vẽ thoả hồn khách xa
Mây hồng xuống núi la đà
Hoàng hôn tắt ánh, trăng ngà lên chưa ?
Kẻo cà gió đánh đò đưa
Dòng sông êm ả nhẹ khua mái chèo
Thoắt nhìn ngõ trúc trăng treo
Mầm xanh lúa trổ hương gieo ngát đồng.
Em ngồi bến đợi thầm trông
Anh len lén thắt tơ hồng vào nhau
Trộm hôn má ửng hồng đào
Em trao mắt ngọc dạt dào bến mơ.
Anh về rồi nhé nàng thơ
Thiên đường mộng ước bây giờ là đây
Giọt tình ngây ngất men say
Đông xưa thề nguyện Thu này tròn duyên.
Hay, mượt mà và ngọt ngào quá bạn ạh!
quá hay con
Rất da diết & ngọt ngào đó E trai chúc buổi tối zz
Hay tuyêt em ạ
Thơ hay lăm tac gia a
Qua ngot ngao và lang mang
Tho hay Chuc mung ban
Anh về rồi nhé nàng thơ
Thiên đường mộng ước bây giờ là đây
Giọt tình ngây ngất men say
Đông xưa thề nguyện Thu này tròn duyên…
Hạnh phúc quá!
Rất nhẹ nhàng tình tứ !
Thơ hay, cảnh đẹp!
Rât hay nha
Chúc vui
Hay quá
Thơ hay và lãng mạn lắm Dương Tuấn !
Hay lắm anh Dương Tuấn ơi! Chúc anh một đêm ngon giấc
Tho hay lam .that lang man
Tho hay wa ạ.chuc mot ngay vve a
Hay và ý nghĩa lắm bạn
Hay ?
Rất tuyệt vời anh ơi
Thơ hay ngọt ngào
Anh dep tho hay
Thật thơ mộng và yên ả. Cảm giác bình an trong nụ hôn nồng. Mối tình này sẽ đẹp lắm đây
tuyệt vời
Thật nhẹ nhàng… Thơ hay lắm.
Thơ hay quá.
Tuyệt vời hồn thơ
Tho rat hay va lang man qua chuc Ming ban nha
Hay quá