THƯƠNG LẮM CÀ PHÊ ƠI!
Thơ: Phú Sĩ
Em có nghe trong hương cà phê đắng
Rất ngọt ngào niềm sâu lắng thương yêu
Chát bờ môi nhưng tình ý bao nhiêu
Những dư vị mấy ai người thấu hiểu
Người ta chỉ mãi mê hương vị ấy
Khi đời buồn tê tái những ngày mưa
Khi đơn lòng lạnh lẽo dưới song thưa
Khi mệt mỏi muốn quên mùa thương nhớ
Thương cà phê mãi mang điều trăn trở
Gánh dùm người dang dở lẫn buồn thương
Người xa nhau hờn trách chốn đời thường
Cũng đổ lỗi cho mùi hương cà phê tội
Cà phê ơi thôi cũng đừng hờn dỗi
Khi sẻ chia những trôi nổi dòng đời
Khi được là chiếc cầu nối đôi nơi
Khi vị đắng mang cho đời tình ngọt
Cơn mưa lạnh từng giọt rơi thánh thót
Quán bên đường nắn nót giọt tình rơi
Hương cà phê dẫu cay đắng ngọt bùi
Lòng ta vẫn nhớ mùi hương xưa ấy….
Rất tuyệt vời
Hay lắm chị Phú Sĩ
Hay quá!
Bài thơ rất hay
Thơ tuyệt lắm
Chuc ban chu nhat vui ve va hanh phuc ben nguoi than….
Thật ấm lòng hương cà phê . Vị có đắng nhưng hương tình nghe ngọt lịm cám ơn bạn . Minh đang đọc thơ bạn trong tâm trang một nữa buôn vui
Cam on thi sy rat nhieu .bai tho rat tuyet .tho ban nhe nhang loi tho chan tinh va sau sac .rat xuc dong .chuc ban va Gia dinh an lanh va hanh phuc .
Ban phóng tác cũng hây.
Bài thơ hay lắm chị , cảm ơn chị nhé , cn vui tươi nha
Thơ hay lam ban ơi nhưng có nhiều cảm xúc lam..
Nang ly cà phê dang trên tay
Ngồi bên cửa sổ nhìn mưa rơi
thấy bóng dáng anh di ngoài phố
Muốn gọi tên anh về anh ơi
Chúc tất cả nhà buổi trưa vui vẻ và hạnh phúc
Cà phê dắng quyện hương tình hương nghĩa
Chia buồn vui chia sầu khổ cho dời
Những cuộc tình hò hẹn chơi vơi
Vẫn ấm nồng hương cà phê dắng
Khi bạn bè chia tay ngàn dặm cũng bùi ngùi vị dắng cà phê
Ôi cà phê cà phê ta mê
Hay
Thơ em viết bao giờ cũng vậy
Lắng lòng người sâu đậm cả trái tim
Hương cà phê là tinh thần chỗ dựa
Cho những ai xa xứ nỗi buồn hưu