HƯƠNG XUÂN CHÍN
Thơ: Mạc Phương
Xuân chín rụng trên cành xoan đầu ngõ
Thích dùng dằng khi cô gió đi qua
Sắc tim tím theo ánh nắng bay xa
Anh vô tình lướt qua… ngày tận thế.
Em mong sao chiếc xe đò đến trễ
Để thấy anh nơi vệ cỏ vùng cao
Tuy im lặng… chẳng gặp gỡ nói chào
Nhưng không khí vẫn ngọt ngào đấy chứ.
Chú mây trắng nhởn nhơ vô tư lự
Chẳng hiểu gì nên cứ ghẹo người ta
Em lặng lẽ chỉ đứng ngắm từ xa
Để cảm giác đậm đà thêm rạo rực.
Ngày cuối tuần phố phường không náo nức
Hương vị đời đã đến lúc buông tay
Giữ yêu thương nén chặt chẳng tỏ bày
Đón xuân chín cuối ngày…cho bình thản.
MP 17/3/2019
Bài thơ hay! Đong đầy cảm xúc!
Rất hay
Tuyệt vời
Hay quá bạn ơi Chúc bạn ngày mới vui vẻ và hạnh phúc bạn nhé
Bài thơ nào cũng hay cũng tuyệt vời quá Anh thấy ko còn lời nào hay hơn nữa để tặng Em mong Em hiểu nhé,chúc cuối tuần thật vui,thật khoẻ nhé.
Bài thơ rất hay
Thơ hay !
Một phút gặp nhau chẳng nói chào
Xao lòng , tâm dạ thấy nao nao
Người đâu đem đến gây thương nhớ
Một thoáng để lòng đến ngàn sau…
Chúc mừng TG với bài đăng thật hay…. với nỗi niềm tâm sự , một chút say nắng , của một thời tuổi đôi tám …..
Tuyệt
Thơ hay qúa
Thơ hay
Chúc em chủ nhật tươi hồng
Bài thơ hay tuyệt vời lắm chị ,, chúc buổi trưa vui vẻ chị nhé
Hay lắm em
Tuyệt!?
Thơ hay lắm em
Bài đăng rất hay xin chúc mừng tác giả