CHỜ
Thơ: Hoàng Thanh Tâm
Tôi nhìn chị người đàn bà đã cũ
Khác gì tôi cũng quang gánh má hồng
Cái lưng ong khom khom vì tuổi tác
Bờ vai gầy lại co rút ho hen
Tôi nhìn chị đôi mắt nheo ướt lệ
Gượng cười dù lòng chất chứa niềm đau
Cái miệng xinh không thốt được ngọt ngào
Nghèn nghẹn đắng vì trò đời trân tráo
Chị bây giờ không phải thời mười sáu
Nhục và vinh trong cái kiếp làm dâu
Vợ hiền ư như cái tát vô hình
Chị cam chịu hay số phần nghiệt ngã
Chị biết mình đã dần thành gỗ đá
Những trận đòn từ kẻ gọi chồng cha
Những ly rượu giờ cũng thành đồng lõa
Trái tim người không còn chút xót xa
Chị quỳ gối nguyện cầu cho hết nợ
Nợ trần gian cha mẹ lẫn chồng con
Chị chỉ muốn đi về nơi vô tận
Để đẩy lùi cái lận đận trả vay
Chị vẫy vùng hay chấp nhận an bày
Khi chị đã một lần thề trước Chúa
Không hối hận vì những lời đã hứa
Chỉ biết chờ một lúc được tiễn đưa.
Thơ hay nỗi niềm buồn cảm động
Hay qua .Bai tho day cam xuc
Thương chị
Bài thơ hay quá
Bài thơ xót xa duyên nợ phủ phàng .. niềm riêng xúc cảm.
Bài thơ hay . buồn cho phận đàn bà bất hạnh
Nghe cả một trời buồn đau em ơi.
Thương xót quá
rất đời..
Không …phải dùng lên…lấy lại quyền tự quyết …chúc chị sk.
Buồn quá…