MƠ TRĂNG
Thơ: Phú Sĩ
Người lặng thầm mơ mộng một vầng trăng
Hàn Mặc tử ngày xưa hằng thương nhớ
Gieo vào thơ những điệu sầu than thở
Để bây chừ đêm gọi tiếng mình ơi!
Người lặng thầm nhìn ai nỡ xẻ đôi
Nửa vầng trăng vương nỗi buồn sầu não
Để một kẻ quên rồi câu hát dạo
Lời yêu thương theo bão cuốn mù khơi
Người lặng thầm chờ đợi tiếng mưa rơi
Mà cứ ngỡ lệ trào nơi khóe mắt
Thương tim nhỏ ôm nỗi đau buồn đập
Để sầu vương theo đêm vắng âm thầm
Người lặng thầm nhớ lại thuở xa xăm
Lúc bên nhau ai ngầm trao ước hẹn
Tình trăn trở những bước đi rón rén
Rồi lỡ làng câu duyên vẹn ba sinh
Người lặng thầm ôm ấp một bóng hình
Đã khuất rồi khi bình minh xa mãi
Còn mong chi tình dài câu chung thủy
Chuyện tình buồn ủy mị chốn nhân gian.
Hay lắm phú Sĩ ơi
Thơ hay em gái iu
Thơ hay hình đẹp tuyệt
Nice photo
Phú Sĩ
Vui nha Phú Sĩ ơi….ơi…..
Rất tuyệt vời
Hay lắm
Ok
Tho hay lam PS oi
Hay quá
Hay quá Phú Sĩ.
Wow ! Lyric poetry … Perfect !!! Very nice landscape picture art and so cute. Beautiful !!! This is Marvelous ..
người lặng thầm hun hút những viển vông
thương người lắm trăng cười bên khe suối
người thương ai ai thương người chẳng thấy
chỉ thơ tinhf vầy vậy những đêm suông
Mạch thơ buồn nhưng tuyệt lắm bạn a
Hay
Tuyệt quá
Hay
Thơ thật tuyệt
Thật là tuyệt vời một bài thơ rất hay
Hay tuyệt bạn à