NỖI LÒNG XA XỨ
Thơ: Tùng Trần
Xót xa thay những phận đời đen bạc
Vì mưu sinh phải lưu lạc xứ người
Gắng dằn lòng mà lệ cứ tuôn rơi
Thân cút côi nơi phương trời xa lạ
Nào oán than sao cuộc đời ngiệt ngã
Chỉ tủi thân buồn bã phận bọt bèo
Kiếp cơ hàn cứ quanh quẩn mang theo
Nên cuộc đời chữ nghèo luôn đeo đuổi
Thân viễn xứ mấy ai nào tránh khỏi
Ngày qua ngày mắt mòn mỏi đợi mong
Như thuyền con theo nước chảy xuôi dòng
Về quê hương sao bao ngày trông ngóng
Bước đi trên con đê dài ngã bóng
Nghe chim chiều ríu rít dưới hoàn hôn
Gió vi vu dịu mát tận tâm hồn
Quên những ngày đôi chân chồn gót mỏi
Ai xa quê mà lòng không khắc khoải
Lệ nhạt nhoà khi bóng tối vây quanh
Nhưng chỉ vì cuộc sống phải mưu sinh
Đành ngậm ngùi gởi thân nơi đất khách
18/04/2017
hic đọc mà thấy tủi thân quá
Con gà con nhảy quanh hòn đá..kkk
hay lam a tung tran buoi toi vv?
Bài thơ hay lắm bạn
Rất tuyệt luôn. Nhưng cũng nhớ quê lắm nà
Tam trang ????? buon
Buon qua
tho hay dung canh xa que
Tha thiết quá bạn ơi