NỖI BUỒN TRÊN PHỐ NÚI
Thơ: Phú Sĩ
Khi màn sương còn vương tràn phố núi
Thôn bản chìm trong tĩnh lặng mù khơi
Từ đại ngàn cung đường nẻo xa xôi
Ước mơ dậy cho ngày mưu sinh mới.
Khi gió Đông thổi về trên phố núi
Mùa rét thương lại đến với bản nghèo
Người xa quê chạnh lòng nhớ tình quê
Gió mùa đổ trên mái tranh xiêu vẹo
Từng cơn giông mưa leo rừng dữ dội
Những con người khốn khổ giữa dòng trôi
Lũ quét đi bao mơ ước trong đời
Chiều về muộn nghe nỗi lòng dịu vợi
Bình minh chiếu xuyên làn sương mờ lối
Em đã gùi cuộc sống nhỏ trên vai
Nỗi ám ảnh về ánh sáng ngày mai
Khi hôm nay còn cái cơm nuốt vội
Tiếng rao quen xuyên màn sương chìm nổi
Nẻo bước chân còn trôi lối quay về
Những tiếng rao "lịm" dần đêm mờ tối
Mùi nhựa nồng theo làn khói xa xôi…
Nay phố núi nỗi buồn kia mong đợi
Mơ một ngày khó khăn thổi dần qua
Để mồ hôi vất vả giữa đêm già
Sẽ mang đến những mùa hoa ấm mãi…
ẢNH TRỌNG KHANH NGUYỄN
THƠ PS
Hay lắm em
Trâu thì hay lấm lem
Thơ hay hình đẹp tuyệt
Phốnúi. Ỏ. Sa. Pha hay. Dà. Lạt. Hả. Bạn. Thơ hay
ôi tình em cứ bao la trang trải
như gấm hoa thêu đẹp khắp núi rừng
bản,nương ơi, mùi nhựa nồng,sương khói…
Anh theo em qua khắp ngàn thung
Dã. Hiểu
Tuyệt lắm em
Thơ thật hay
Thơ hay lắm PS ơi !
Tuyệt hay
Giỏi lắm hay lắm
Thơ hay bạn ạ
TUYỆT VỜI LẮM EM
thơ hay lắm bạn hiền chúc bạn buổi chiều vui vẻ nhé
Rất hay !
Thơ hay lắm em . Phú Sĩ!
Thơ hay và giàu cảm xúc.
Tho hay lam
hay lắm em à