NGÀY KHÔNG BÊN ANH !
Thơ: Phú Sĩ
Anh đã từng đi qua một quảng đời em,
Những tháng năm ngọt ngào của người thiếu nữ,
Trọn tấm chân tình chưa thấm màu giả dối,
Buồn chưa vương theo giọt lệ sầu rơi….
Em đã là gì trong cuộc đời anh…
Là nhân tình đánh rơi hay một trò chơi khám phá…
Hay đơn giản, em chỉ là phút giây sa ngã…
Là chút hương ngọt ngào pha vị đắng đời anh….
Cuộc sống của em đang bình lặng giữa dòng đời.
Em đã có một người để thương, để nhớ,
Anh đến làm chi để tim em chia đôi hai nửa.
Con tim yên bình lại trỗi dậy trong em,
Con đường em đi, chẳng còn phút êm đềm,
Có ngọt ngào pha nỗi niềm riêng chát đắng
Yếu đuối mỏng manh mỗi đêm về tĩnh lặng
Vết thương lòng từng giờ còn nhức nhối tái tê …
Và hôm nay không anh,…
….Ngày nối ngày chẳng dễ…
Nhưng lòng em không nặng trĩu những sầu vương.
Em cảm ơn anh cho hiểu thêm về quy luật đời thường,
…chỉ cần con tim ta thật thà
….thì ta sẽ nhận lại được những thật thà hơn thế…
Ngày hôm nay không anh, ….
….em như thấy lòng mình đã tỏ ….
cuộc sống dường như vẫn từng nhịp êm đềm.
Hơi ấm từ bàn tay ai đang tiếp sức cho em …..,
…. để con đường về em không còn đơn lối …
Con đường ta đi ngày mai không chung bước …
Nhưng giữa dòng đời em chẳng sợ bơ vơ…
Chỉ hy vọng trong anh những giây phút tình hờ …
Đã có lúc biết yêu em như thế ….
ẢNH TRỌNG KHANH NGUYỄN
Bài thơ hay ,.. nhức nhói !
Hay . Buồn. Tâm trạng . Anh ơi…..
Thơ hay lắm
Đã có lúc biết yêu em như thế……Thơ hay quá chúc Em chiều biết yêu em như thế nhé
Anh từng đi qua một quãng đời em.
Để bây giò em luôn vời vợi nhớ.
Dù ân tình đớn đau đã dang dở.
Anh coi em chỉ là trò chơi khám phá mà thôi.
Em mặc kệ , có anh em thêm ấm làn môi.
Con tim trỗi dậy sau bình yên êm ắng.
Bởi cuộc đời đâu cần phẳng lặng.
Em yếu đuối mong manh, em buốt giá vai gầy.
Rồi ta chia tay nhau sau những phút giây.
Say nắng bên người để quay về ngồi nhà mình cũ.
Em ko hối hận về tình anh ru ngủ,
Và biết lòng mình đến giò vẫn còn yêu……hihihihihih khoác lác tí anh ạ..
Hihihi rất hay và tâm trạng thật lòng ..!!! Chúc em vui vẻ
NHỮNG NGÀY KHÔNG CÓ NHAU
Có những ngày ta chẳng có nhau
Sự bình yên cũng bắt đầu rạn nứt
Ta bước đi với cõi lòng bức rức
Lạc lỏng cô đơn trong bóng tối ngục tù
Có một lần ta tự hỏi với ta
Ta đến với nhau bằng mối tình vị kỷ
Anh có phần riêng và em cũng có phần riêng
Cái tử số mong manh đã bao lần không đơn giản được
Và để rồi ta cắng đắng cùng nhau
Chúng ta sống trên một thế giới nghiêng đã bao lần trợt ngã
Tay trong tay ta níu kéo lại đời nhau
Bao nỗi thương đau ta đã phủ sơn màu
Màu tím đen của máu con tim khô đặc
Ngày hôm nay anh bước một mình
Trong lặng lẻ mới biết mình cô độc
Anh cuốn mình vào vỏ ốc
Nghe sóng đời vỗ nhẹ giữa hư không…
Chờ gót chân em bước nhẹ màu hồng
Ta lại đón bình minh trong ánh sáng…
Vh 23.01.16
.
Thơ của em thật hay và sâu lắng…
giỏi quá rất hay
Cả ngày nay bận rộn quá Em ạ . Cơn bão tuyết đang phủ đầy thành phố . Trời lạnh tuyết rơi dày , gần 4 tiếng ở ngoài trời xúc tuyết dọn đường xe anh mệt rã người … Giờ mới đọc thơ em
Bài thơ hay lắm ! Đầy tâm trạng Phú Sĩ ạ
Thơ hay ảnh đẹp quá trời Phú Sĩ ơi
Chủ nhật vv em nhé
Càng đọc càng thấy hay…và ý nghĩa.chúc em chủ Nhật vui
Thơ hay lắm