MÌNH DỪNG LẠI NHÉ ANH!
Thơ: Phú Sĩ
(cảm tác thơ VT)
Mình thử một lần
Dừng lại thôi anh nhé!
Nếu cuộc đời thời gian thôi ngấm nghé
Em sẽ chọn cho mình
Điều gì đó tốt đẹp để bên anh ….
Nhưng có lẽ lối yêu chẳng ngọt lành
Em sẽ yêu ít thôi … để khi buông tay
Sẽ không thấy lòng mình luôn quá lạnh ….
Mình dừng lại nhé anh
Khi em chỉ đóng vai tuồng thay thế…
Nhưng mong manh nỗi lòng …
Em vào vai quá thật phải không anh ….
Vở tuồng nào… cũng có lúc tàn canh …
Em sợ lắm phút giây … bỏ lưng chừng vai diễn….
Nếu mai này không còn em bên nữa…
Hãy hiểu rằng… anh chính là cả thế giới trong em…
Mình dừng lại thôi… đừng đánh lừa cảm giác êm đềm
Người đến trước em…
đã khóa rồi con tim anh băng giá….
Thử dừng lại đi anh … biết đâu …
…. quá khứ kia sẽ trôi vào quên lãng…
Mình lại cho nhau … những giai điệu khởi đầu…
Rồi một ngày … tình mình sẽ đậm sâu…
Em sẽ ngả đầu vào lòng anh ….
Anh sẽ nói với em … vở tuồng kia đã hết….
ẢNH TRONG KHANH NGUYỄN
Bài thơ hay tuyệt vời!!!
Xin chân thành cảm ơn bạn
xin chúc bạn được nhiều niềm vui, hạnh phúc và an lành.
Rât hay em gái .
Ứ, không chịu dừng đâu. Hay lắm!
Hay tuyet tac gia oi
Rất hay
Đang yêu sao lại phải dừng
Tình đời thắm thiết phải mừng
Phú Sĩ ơi !
Bài thơ anh hay tuyệt vời !
DỪNG LẠI ĐI ANH
Có là gì ánh mắt mãi xa xăm
Vỡ tuồng ấy thăng trầm em đã trải
Yêu thương đó ta qua trong hoang hoải
Em biết rằng thừa thải một bờ vai
Anh ở đây hóa đá trái tim này
Rong rêu phủ dần dày theo năm tháng
Em vai diễn người tình đêm chập choạng
Anh lần tìm gửi vạn nhớ nơi xa
Biết rằng em chẳng phải là người ta
Bóng hình nhỏ xót xa anh vẫn giữ
Đêm buông xuống bủa vây rồi trú ngụ
Trái tim khờ ủ rủ với men say
Anh biết không em thấy thật đắng cay
Đây thân xác… còn đây con tim chết
Em chiếm trọn đê mê trong ngờ nghệch
Một vở tuồng y hệt đã phân vai
Này đây em vỏn vẹn giọt sương mai
Bên nắng ấm vương vai trong thầm lặng
Ngọn gió ấy ngàn năm vẫn sâu lắng
Thổi hồn anh đau lắm những dại khờ
Thì thôi anh… dừng lại …chỉ cơn mơ
Em cất bước hững hờ cho quên lãng
…
Tặng chị
Lam sao mà dừng được???
Thơ hay lắm
Bảo dừng lại..
Nhưng chân em mãi bước
Đã quen rồi, dù lối ấy không anh.
Hôm nay,
Trên trời chẳng có mây xanh
Một màu xám xịt như tình anh vậy đó.
Em vẫn nén lòng
Để anh được rõ
Mình dừng lại nơi này, kết thúc kể từ đây.
Anh dừng lại đi, từ giây phút này
Vì em biết tim anh chừ tan vỡ
Dừng lại đi anh
Đừng mong chờ, đừng tiếc nuối
Về một cuộc tình, anh vẫn ngỡ như mơ.