MÀU HẠ TRẮNG!
Thơ: Phú Sĩ
(cảm tác thơ MCT & SH)
Nhớ lại mà chi … kỷ niệm đã qua rồi!
Bạc màu thương nhớ … tiếng ve sầu mùa hạ
Còn đó chơi vơi… trách hờn chi vội vã
Bởi đã xa rồi… giây phút ấy trong tôi …
Và thế cuộc đời … cứ thế lặng lẽ trôi
Em bước bên người … theo dòng đời chìm nổi
Bỏ lại mình tôi … nhặt chút tình yêu cuối
Trăn trở bên đời …xót thương trái tim côi
Có lẽ rồi thì… sẽ vẫn thế mà thôi
Tôi bước ra đi … còn lại gì mong đợi
Một cánh chim trời… có bao giờ biết mỏi
Bến đậu còn đâu … nơi phía ấy chân trời
Còn lại bên đồi … màu sim tím chia phôi
Thương cuộc tình tôi… nhạt sắc màu dịu vợi
Thoáng hạ trở về .. lòng như con sóng gợi
Hoài niệm một thời…hạ trắng mãi trong tôi…
ẢNH ST
Áo xưa
Xin lỗi nhé, máy sự cố.
Áo xưa dù nhàu! Nhưng thơ bạn vẫn màu tươi xin
Màu hạ trắng của thời xa xôi ấy
Phút xao lòng cơn gió chạnh lòng ai!
Thoáng hạ về ……dường như sóng gợi
Thơ hay
Thơ hay tuyệt lắm
NGƯỜI ĐẾN RỒI ĐI
Người đến người đi câu ân tình bỏ lại
Năm tháng u hoài giờ mộng đã tàn phai
Đường xưa lá trải kỉ niệm vùi chôn mãi
Giọt lệ trang đài khóc ngậm ngùi riêng ta
Người đến người đi không gian xa nhạt nhòa
Lặng lẽ đêm về đơn lẻ chỉ mình ta
Lạnh lùng sương mềm mịt mù trên vòm lá
Lay từng phiếm ngà cung đàn nào buồn ngâm
Người đến người đi vết thời gian thăng trầm
Canh khuya võ vàng chờ một vòng tay ấm
Bờ mi không cầm lệ đổ nỗi niềm câm
Người đến âm thầm người đi trong xa xăm
Hoài niệm một thời… hạ trắng mãi trong tôi. Tuyệt Phú Sĩ??
Hay quá!
Hay lắm em