DÒNG SÔNG MÙA KHÁT VỌNG
Thơ: Phú Sĩ
(cảm tác)
Em có nghe !…
Sóng hát thầm bài ca …
– về những dòng sông già không bao giờ ngủ,
Thao thức cùng thời gian, nức nở cùng vũ trụ
Từ thuở mẹ thương cha …
Giữa trùng xa …
Nỗi đợi chờ bao ngày đêm trở gió…
Sóng lăn tăn trở mình, đắm chìm trong giấc mơ thắm đỏ…
Buồn đến xao lòng …
Em biết không !…
Có những dòng sông bị người đời quên lãng..
Thời gian qua đi còn đọng lại dĩ vãng buồn
Có hai người cùng vun đắp đời nhau
Bồi lắng những khúc nông sâu hai bên bồi bên lỡ…
Bởi “Giọt nước mắt sinh ra nào chỉ dành cho nỗi đớn đau!”
Ở đó còn là nỗi vui mừng và khát khao hy vọng…
Ai có thể đo chiều sâu nỗi nhớ?
Gói tình yêu bằng khoảng lặng lúc chiều thu ?…
Em có nghe chăng tiếng vọng những dòng sông!…
Chỉ có một bờ nên ta không qua được …
Con đường ta đi còn gập ghềnh những cọc đời gai góc…
Chẳng phải luôn êm đềm như tấm dãi lụa màu xanh …
Anh sẽ kể em nghe ….
Về những dòng sông khát vọng …
Cứ mãi hát lên những điều thiêng liêng trong thầm kín,
như một bản trường ca nối dài bất tận của thời gian…
Sóng vỗ mạn thuyền dìu dặt đến nao nao
một lần đủ để nhớ để yêu và khao khát …
Sóng cứ chảy trôi trên những nhịp đời bất tận
Có những giọt nước mắt nghẹn lòng trên những nỗi lo …
Để mỗi ngày trong ta…
Còn những mùa sông đã đi qua hoài niệm,
Để biết có những mùa sông đã mất, …
những dòng sông đã vật vả xuôi dòng
theo nhịp sống thời gian ….
ẢNH TRỌNG KHANH NGUYỄN
Thơ hay lắm
Chi biết nói ….hay quá .
Thơ tuyệt hay !
Năm mới ư dòng sông thơ luôn tuôn chảy dạt dào.cảm ơn em nhiều
RẤT HAY chúc em mùa xuân như ý nhé
TẠ LỖI VỚI DÒNG SÔNG QUÊ
(Kính tặng quê hương yêu dấu)
Con sông Giăng có tự bao giờ,
Nguồn mạch Trường Sơn góp thành con nước.
Con Sông Giăng hơn ba mươi ghềnh thác,
Cuồn cuộn về xuôi góp nước với dòng Lam.
Tuổi thơ tôi lớn lên bên sông ,
Trầm tích một thời yêu mến.
Dẫu đi xa vẫn còn nhiều lưu luyến,
Hình ảnh sông xanh, cát trắng đôi bờ.
Hình ảnh hàng cây soi mình ngấn nước,
Gặp trăm sông quê, gợi nhớ sông mình.
Kỷ niệm dội lên những con nước thượng nguồn,
Mùa mưa lũ đổ về xối xả,
Nước réo gào hung dữ thuở hoang sơ !
Con sông Giăng những đêm trăng hiền hoà,
Lấp lánh vàng gieo ngấn nước,
Trai gái đôi bờ mượn câu hò khoan nhặt,
Trao duyên, ngỏ ý cùng nhau.
Dòng sông cách trở,
câu hò sang ngang,
Ngọn gió nồm bờ nam thổi tạt,
Lỡ nhịp câu hò rơi xuống dòng sông !
Để người bên sông chín đợi mười mong..
***
Tôi xa quê khi đầu xanh tuổi trẻ
Canh cánh nỗi niềm dòng sông thưở bé
Màu đỏ phù sa bờ bãi quê cha
Xanh thắm nương dâu, tím biếc vườn cà
“Chợ Chùa nhiều măng, sông Giăng cá mát”
Từ ngày xưa câu hát mẹ đưa nôi.
Dòng sông quê bên lở bên bồi
Ám ảnh trong tôi một trời thương nhớ.
Tháng giêng về những ngày hội mở
Bơi chải tưng bừng dậy sóng cờ hoa.
Thời gian ơi, chưa trở lại quê nhà
Hơn nửa đời tôi – một đời lưu lạc
Dòng sông Giăng bao mùa trong mùa đục
Tôi chưa về soi bóng những dòng trôi.
Rồi có một ngày tôi trở về nguồn cội
Xin được nói lời tạ lỗi với sông quê.
Trường Hải Lê Văn Đông
Thơ Hay Tuyệt
Bài thơ hay hồn thơ mênh mông sâu lắng đọng lại trong lòng đọc giã những nhớ, thương , buồn sâu thẳm . Em gái tuyệt lắm . Phú Sĩ
DÒNG SÔNG TRONG TÔI
Tôi vẫn mơ hoài một bến sông
Dòng sông thơ ấu chảy trong lòng
Nước ròng nước lớn kêu bìm bịp
Gió thổi hàng lau ngả uốn cong
Tôi vẫn còn mơ bến nước trong
Có con thuyền nhỏ nối đôi lòng
Bên ven cuốc gọi chiều nhung nhớ
Gió thổi hàng tre kẽo kẹt mong
Bến vắng ngày xưa nước chẳng trong
Em đi nước mắt đổ trên dòng
Tôi về lắng lại trong rồi uống
Thấy xót xa lòng nỗi nhớ mong
Cây gạo đầu làng đã trổ bông
Bao năm xuôi ngược bước theo chồng
Em về chốn cũ tôi còn đó
Uất nghẹn trong lòng…nước mắt trong
Dòng sông vẫn chảy giữa đồng mông
Một thoáng hương xưa…đã hết nồng…
Vh 02.01.16
THƯƠNG LẮM DÒNG SÔNG QUÊ
Ơi dòng sông bao năm trôi mải miết
Chở ân tình tha thiết của quê hương
Con nước ròng con nước lớn còn thương
Hạt phù sa tìm đường về đất mẹ
Ơi sông quê bao năm trôi lặng lẽ
Những trưa hè tắm mát tuổi thơ tôi
Những chiều thu nghe điệu lý ru hời
Những ngày đông tím ngời lục bình nở
Ơi con sông một đời ai nặng nợ
Chiếc xuồng nào chở hết nỗi nhớ mong
Bến đò xưa còn mãi đợi mãi trông
Cho chim sáo sổ lồng tìm xứ lạ
Ơi sông quê! Có xuôi về biển cả
Nhắn dùm ta lời tha thiết ân tình
Nỗi diết da day dứt trái tim mình
Khi chiều xuống lặng nhìn trên bờ vắng.
Cuối tuần vv em nhé
Cám ơn em đã tặng thơ hay…chúc em luôn xinh đẹp…an vui…gđ luôn đủ đầy…hp…!!!